Lại một khoảng im lặng nữa bao trùm hai con người
“em...lại định bỏ anh sao?”giọng Long nghẹn lại,anh chỉ mới gặp cô được mấy giờ đồng hồ thôi mà. Cô muốn trốn chạy cái gì chứ,mọi chuyện nên kết thúc rồi mới phải,có anh Thư sẽ không phải ra đời chịu khổ nữa,cô cần phải đi ư?
“em không bỏ anh... chỉ là em cần thời gian,em cũng không thể bỏ lại mọi người được,nếu không có em họ sẽ bị những người lâu năm hơn bắt nạt,khi dễ, là em đưa họ vào em phải có trách nhiệm tạo cho họ chút thế lực”
“còn anh thì sao?”
“...”
“em cũng phải chịu trách nhiệm với anh chứ,có biết ba năm qua anh mệt mỏi với cuộc sống này thế nào không? Anh đã tự nhủ chỉ cần gặp lại được em anh sẽ trả mọi giá,anh sẽ giữ em lại không cho em rời nửa bước,chúng ta cùng nhau thức dậy,cùng nhau ăn sáng,cùng đến công ty làm việc sau đó cùng nhau trở về,chúng ta sẽ sinh hoạt như bao cặp vợ chồng khác... vậy mà bây giờ em nói em sắp đi... em có thấy công bằng không, em quan tâm họ,lo cho họ mấy năm trời còn anh chỉ mong ở cạnh em thêm một chút,ngắm em thêm một chút vậy mà em cũng không cho anh cơ hội,rốt cuộc anh sai lầm chuyện lớn như vậy sao?” giọng anh khàn đặc,nước mắt của người đàn ông khó khăn rơi xuống gò má,chảy xuống cảm rồi tan vào hư vô như chưa từng xuất hiện.
“em xin lỗi...”
“không... anh không cần em xin lỗi,chỉ cần cho anh một cơ hội thôi,có được không Thư”anh khẽ bám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ba-xa-osin/2899299/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.