Nhờ sự giúp đỡ của Hải Trân cuối cùng cô và anh cũng có thể tới núi Thiên Trúc để chuẩn bị cho buổi lễ quan trọng. Sau một giờ ngồi máy bay trực thăng cuối cùng cô và anh cũng tới được từ đường của Giang gia. Thấy cô ngây ngốc đứng nhìn quang cảnh xung quanh anh liền nhẹ nhàng nhắc nhở.
- Vợ à, chúng ta vào trong trước đã nhé, ngoài này gió lớn lắm!
- Vâng.
Khi hai người đi tới sảnh lớn cô liền phấn khích nhìn ra cửa sổ ngắm cảnh vật xung quanh.
- Mà chồng ơi kia là bảo tháp phải không?
Cô chỉ tay về một ngọn tháp lớn lấp ló sau đỉnh núi gần đó, nhìn theo hướng tay cô anh liền nhoẻn cười.
- Đúng vậy, đó là bảo tháp trước đây để nhốt Na Tra đó!
Thấy anh nói thế cô liền quay sang nhìn anh bằng ánh mắt sùng bái.
- Thật sao!
- Không, anh đùa đó.
- Giang Minh Thần...anh thật quá đáng!
Cô tức giận dùng hai tay đập liên hồi vào ngực anh còn anh lại ngoan ngoãn đứng đó cho cô đánh vẻ mặt lại còn rất hưởng thụ.
- Minh Thần con tới rồi sao.
Khi hai người đang mải mê trong thế giới riêng thì một lão bà có mái tóc bạc trắng và nét mặt hiền hậu từ đâu bước tới khoan thai gọi tên anh. Nhìn thấy bà lão ấy anh cũng trở nên nghiêm chỉnh hơn rồi trịnh trọng cúi chào.
- Cô gái này là Thanh Thanh phải không?
- Vâng cô ấy chính là vợ con.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ac-nu/2054447/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.