Nguyệt An hấp tấp hỏi Chu Vận với đôi mắt hóng chuyện của mình.
"Chuyện cái chân được phát hiện trong bãi rác đó sao?"
"Đúng, đúng, tớ không nghĩ rằng chuyện này lại lần nữa xảy ra ở thành phố của chúng ta. Thật kinh khủng, không biết tên sát nhân đó giết người vì mục đích riêng hay chỉ vì thỏa mãn sở thích của hắn như tên biến thái kia."
Chu Vận trầm ngâm một hồi mới mở miệng.
"Tớ không chắc nhưng dù sao đi chăng nữa, việc hắn giết người quả thật không khác gì một quả bom ném vào hồ nước. Cảnh sát cũng xác nhận cái chân phải ấy là của phụ nữ trẻ tuổi, chủ nhân của cái chân ấy theo tớ là lành ít dữ nhiều rồi, có khi các bộ phận khác của cô ấy còn bị hắn ta phân tán ra khắp nơi, dư luận truyền thông sắp tới có đề tài để viết rồi đấy. Và còn nữa, nếu hắn ta thực sự vì sở thích mà làm vậy. Tớ nghĩ chúng ta không nên ra ngoài vào buổi tối một mình đâu. Đặc biệt là cậu, hay đi các hội sở vui chơi, nếu có ngày bị hắn bắt được thì xác định."
"Ha, tớ đi chơi nhưng luôn đi đông người. Với cả, lần nào tớ cũng tỉnh táo chứ không uống say khướt như ai kia, còn nữa, bạn trai tớ không phải dạng đồ bỏ đi, nếu như gặp tên kia, có thể đè hắn ra làm một trận tơi bời."
"Ai biết được chứ, chỉ cần ngày nào hắn ta chưa bị bắt thì cậu vẫn phải luôn cẩn thận."
"Tớ nghĩ cậu mới là người phải cẩn thận đấy chứ, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-khong-quan-trong/394400/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.