Nguyên tắc thứ nhất của thợ săn: phải chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng trước khi đi săn (5)
Chu Vận ngồi bật dậy, đôi mắt mở lớn, ẩn chứa sự kinh hoàng, môi hơi hé mở, thở từng hơi nặng nhọc, chiếc áo ngủ thấm đẫm mồ hôi, ướt mảng lớn sau lưng, 2 bên thái dương, từng giọt mồ hôi chảy xuống dọc theo gò má.
Cô vừa trải qua một cơn ác mộng, thứ cô đã cố quên đi trong suốt bao nhiêu năm qua. Cô nghĩ có lẽ mình đã để mọi chuyện lại trong quá khứ, nhưng không ngờ rằng, thứ đó quay lại. "Nó quay lại!" - Chu Vận gào thét trong thâm tâm. "Tại sao, tại sao nó lại quay lại, tại sao mình lại nhớ tới nó?''. Hàng vạn câu hỏi nhảy ra trong đầu cô, sự sợ hãi dần xâm chiếm trái tim và trí óc, cơ thể cô run lên từng cơn một.
"Không, mình phải bình tĩnh lại."
Chu Vận điều chỉnh lại hơi thở của mình, nhắm mắt lại, xếp bằng 2 chân, ngồi thẳng lưng, đưa bản thân mình vào tư thế thiền. Mỗi lần mất kiểm soát cảm xúc, cô đều sử dụng cách này. Hít một hơi thật sâu rồi thở ra, vừa hít sâu, cô vừa đếm số: "1....2....3....". Một hồi lâu sau, Chu Vận mới có thể điều khiển được chân tay, cô từ từ đứng dậy, tay vịn vào giường, chân xỏ vào đôi dép bông trắng để dưới giường rồi rời giường. Mặc dù có thể đứng dậy nhưng người Chu Vận vẫn còn hơi run. Cô cố lết thân mình vào phòng vệ sinh chung của ký túc xá để rửa mặt nhằm giúp bản thân mình tỉnh táo.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-khong-quan-trong/394393/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.