Bình minh lại đến, một ngày mới bắt đầu với mỗi con người với cả nó và hắn. Nó vươn vai đi xuống lầu đã thấy hắn mang thức ăn ra.
-Anh dậy sớm thật-Nó ngáp một cái rỏ dài
-Không ngủ nướng như em. Lại đây ăn sáng rồi đến công ty-Hắn kéo ghế cho nó ngồi
-Cảm ơn-Nó ngồi vào ghế
-Tôi đến công ty cùng với anh sao?-Nó bỏ một miếng bánh mì nhỏ vào miệng từ tốn nhay
-Em nghĩ đi cùng ai-Hắn
-Nhưng người của công ty, tôi sợ bị nói ra nói vào rồi còn cả Fan của anh nữa-Nó e dè nói
-Tôi và em đi cửa sau.
Nó yên phận ngồi ăn cho xong bữa sáng sau đấy đến công ty. Xe vừa chạy vào bãi nó đã vội vội vàng vàng trùn kín mặt để người khác không nhận ra.
-Em làm gì vậy?-Hắn khó hiểu nhìn cái bộ dạng lén lút của nó
-Tôi sợ người của công ty nhìn thấy nhất là quản lí đấy. Chị ấy sẽ không tha cho tôi- Nó ngó nghiên quan sát
-Em cứ như trốn nợ ấy. Trông rất buồn cười-Hắn cười trêu chọc khi thấy bộ dạng của nó
-Ngày nào cũng phải như vậy chắt tôi chết sớm-Nó than vãn
-Có ai làm gì em đâu mà lo. Đi theo tôi-Hắn bước xuống xe lôi nó đi. Nó cứ làm quá vấn đề lên chứ ở công ty thì Fan đâu ra vả lại giờ này chị quản lí đã có mặt tại phòng làm việc để nhận hoạt động hằng ngày của nhóm rồi. Hắn hộ tống nó đến phòng tập nhảy
-Tiểu yêu tập luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-do-la-em-2/2209692/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.