Nó và hắn cùng nhau đi xuống nhà. Không thấy ai cả chỉ có mỗi anh nó đang ngồi ăn bim bim và xem tivi ở phòng khách. Nó chạy đến đập mạnh tay vào vai anh nó
-Nam, ba mẹ đâu rồi cả hai bác nữa
-Anh cũng không biết nữa. -Nam dán mắt vào màng hình tivi
Nó nhân cơ hội dành lấy bịch bim bim từ tay anh nó mà ngấu nghiến
-Nhóc con đã xin phép ai chưa mà lấy hả?- Nam vươn người dành lại
-Không cho em cũng lấy-Nó ương bướng
-Muốn ăn thì tự mà đi mua-Nam luôn nhường cho nó mọi thứ nhưng đồ ăn thì không bao giờ
Hắn nhìn anh em nhà nay chỉ biết lắc đầu. Không ngờ con người lạnh lùng như Nam đôi lúc lại trẻ con đến vậy. Chỉ có nó mới có khả năng làm thay đổi người khác và thay đổi cả hắn nữa
-Hai người trẻ con thật đấy-Hắn ngồi xuống sofa
-Anh thôi cái giọng điệu người lớn đó đi-Nó quay sang hắn trách mắng
-Vốn dĩ anh lớn hơn hai người bọn em-Hắn cao ngạo trả lời
-Nhưng anh phải gọi em bằng anh hai đó-Nam vênh mặt
-Bao giờ em dọn sang nhà anh Phong-Nam hỏi nó
-Muốn em dọn đi đến vậy sao?- Nó vờ dỗi Nam
-Không có. Anh chỉ muốn biết khi nào em dọn đi thôi-Nam rất sợ nó giận
-Ăn xong anh sẽ mang đồ em ấy về nhà anh-Hắn lên tiếng
-Tôi tưởng ngày mai chứ?-Nó
-Ngày mai phải đi làm lại rồi không có thời gian-Hắn ung dung đi lại phòng bếp tìm thức ăn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-do-la-em-2/2209690/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.