Chia xa gần một tháng, Bạch đại miêu vừa về đã không chút do dự lôi tiểu sứ thần của hắn ra trong trong ngoài ngoài gặm mấy lần, chỉ thiếu chưa gặm nát xương nuốt luôn.
Mà Ngô Nặc do trường kỳ kiên trì tu luyện [Thể thuật căn bản] [Thổ nạp pháp căn bản], tố chất thân thể sớm đã xưa không bằng nay, bị Bạch đại miêu thế này thế kia cả buổi tối, sáng hôm sau vừa tỉnh dậy vậy mà không khó chịu gì mấy.
Thời gian này, Bạch bên ngoài tuy không có mỹ thực để ăn, nhưng con mồi tươi sống lại không thiếu, kết quả của mỗi bữa no căng chính là, hắn ở bên ngoài bôn ba lâu như thế, không những không gầy đi ngược lại còn mọc thêm chút thịt, lúc ở hình người và dực hổ còn không nhìn ra gì, khi biến thành mèo con, bộ lông màu bạc óng ánh màu mỡ, toàn thân trên dưới là thịt, cảm xúc tốt đến khó tả.
Nhìn lại Ngô Nặc, nợ trả hết rồi, nhiệm vụ thu phục bộ lạc Đại Thạch cũng hoàn thành cực kỳ thuận lợi, đến lúc nhiệm vụ hoàn thành, cuối cùng nhân số tử vong không vượt quá mười người, vì Ngô Nặc phái Bạch đại miêu đi đưa thịt long thú cho mấy người già bộ lạc Đại Thạch mấy lần, những người đó tuy tạm thời vẫn ở lại bộ lạc Đại Thạch, nhưng hệ thống cuối cùng cũng tính họ vào trong thành quả nhiệm vụ của Ngô Nặc, không hề nghi vấn, những người già này không chỉ sống sót, còn nhờ tác dụng của Ban và Vân âm thầm cảm hóa đã sinh lòng quy thuộc bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568657/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.