Thịt muối, thịt khô, đồ chua, đồ mặn đều cần phải dùng một lượng muối lớn, chỉ riêng số bộ lạc đổi về căn bản không đủ. Nhờ gió đông ‘thần tích’, Ngô Nặc mượn thần dụ, giả như thần linh báo mộng, công bố sự tồn tại của muối tinh cho mọi người trong bộ lạc.
Mới vừa tận mắt chứng kiến thần tích, tín ngưỡng của mọi người dành cho thần đã lên đến đỉnh điểm, căn bản không có ai hoài nghi lời Ngô Nặc. Mọi người tin tưởng hoàn toàn lời bịa đặt của Ngô Nặc, xem muối tinh là quà tặng của thần linh, mà hình dạng của muối tinh quả thật rất được, nguyên miếng nguyên miếng tinh thể màu đỏ, so với hạt muối thô vàng vàng đen đen, mạo xưng là vật thần ban một chút áp lực cũng không có.
Chuyện mỏ muối tinh sự tình trọng đại, cho dù là bán thú nhân ngu ngốc, cũng hiểu rõ tuyệt đối không thể cho người ngoài bộ lạc biết, nếu không sẽ mang tới tai họa đáng sợ cho bộ lạc.
Nhưng, trong lòng mọi người hiểu là một chuyện, cảnh cáo nên làm, vẫn không thể thiếu.
Khi Ngô Nặc dùng thần dụ tuyên bố muối tinh tồn tại, đồng thời cũng khoác da hổ thần linh cảnh cáo mọi người, nếu có ai tiết lộ sự tồn tại của muối tinh, thần linh tất sẽ giáng họa kẻ đó, người tiết lộ bí mật phải chịu hết mọi trừng phạt tàn nhẫn nhất thế giới, chết trong tuyệt vọng thống khổ, vĩnh viễn rơi vào ma vực, cả đời không thể giải thoát.
Mấy lời cảnh cáo đối với người hiện đại ngay cả một mao tiền lực uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568638/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.