Ra khỏi chỗ đại vu, tuy biểu cảm của Ngô Nặc nhìn như bình thường, nhưng đại miêu lại cảm thấy tiểu sứ thần của mình không vui vẻ lắm.
Về đến nhà, Bạch liền trực tiếp hỏi: “Tôi cảm thấy hình như cậu không vui, có phải vì khoai trắng…”
Ngô Nặc lắc đầu nói: “Không phải, là vì nhiệm vụ.”
Đại miêu dựng tai lên, hưng phấn hỏi: “Nhiệm vụ? Nhiệm vụ thần giao? Nhiệm vụ gì vậy? Rất khó hả?”
Ngô Nặc ôm đại miêu lên đùi, nắn vuốt mập của hắn rầu rĩ nói: “… Nó bảo tôi truyền thụ cách gieo trồng khoai trắng cho bộ lạc Trường Hà, còn phải giúp mọi người trải qua mùa đông, nếu tôi không thể hoàn thành, sẽ rất thảm.”
“Khẳng định có thể hoàn thành!” Bạch ngửa mặt mèo nghiêm túc nhìn Ngô Nặc nói, nếu bỏ qua cái vuốt mập bị nắn bóp trong tay Ngô Nặc, thần thái rất tự tin.
“Là nhất định phải hoàn thành!” Ngô tiểu Nặc mắt lộ hung quan, trong lòng chửi hệ thống một trăm lần.
Hệ thống: ╮(╯▽╰)╭ Tại tui hả?
Bình tâm lại, Ngô Nặc nghiêm túc suy nghĩ một chút, hai nhiệm vụ cưỡng chế này tuy rất khó, nhưng kỳ thật có thể tiến hành cùng lúc. Từ tin tức có được chỗ đại vu không khó phân tích được, mùa đông đối với bộ lạc Trường Hà mà nói, khó khăn lớn nhất chính là thiếu thức ăn.
Mà tuy hệ thống hơi lừa đảo tí, nhưng khẳng định không đến mức vô lương công bố nhiệm vụ cưỡng chế mà ký chủ căn bản không cách nào hoàn thành.
Từ đó suy đoán, khoai trắng có đường trồng thành công.
Căn cứ theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568598/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.