Đại vu khi còn trẻ đã đi qua rất nhiều nơi, rất nhiều bộ lạc siêu cấp đều sẽ tự trồng lương thực, nuôi gia súc, lúc trước khi ông vừa về bộ lạc, cũng thử để người trong bộ lạc làm, tiếc rằng từ đầu đến cuối không đúng cách, rau quả trồng ra không ngon bằng mọc hoang, hơn nữa sản lượng cũng thấp, còn không bằng trực tiếp vào rừng hái. Lại nói lúc đó, trong Hắc Sắc sâm lâm sản vật phong phú, các loại dưa dại quả dại căn bản ăn không hết, mọi người muốn ăn cái gì, trực tiếp vào rừng tìm, căn bản không cần phí công sức gì. Dần dần, mọi người đều không nguyện ý trồng lương thực nữa.
Mùa đông ở bộ lạc Trường Hà vô cùng lạnh, đặc biệt là mấy năm gần đây, cả ngày tuyết bay ngập trời, khó kiếm ăn, ngay cả người cũng ăn không no, căn bản không còn dư đồ cho gia súc ăn. Vừa đến mùa đông, đồ trữ trong nhà ăn hết, mọi người liền bắt đầu ăn những gia súc được nuôi trong nhà, mỗi năm ăn hết rồi mùa đông vẫn chưa qua, làm sao còn đợi kịp để năm sau chúng sinh con tiếp tục nuôi dưỡng?
Mấy năm nay, lục tục có thêm không ít bộ lạc nhỏ dời đến xung quanh Hắc Sắc sâm lâm, mọi người đều dựa vào săn bắn trong rừng và thảo nguyên xung quanh để sống, năm này qua năm nọ, không chỉ con mồi càng lúc càng ít, rau dại dưa dại cũng càng lúc càng khó hái.
Nếu suy đoán của ông không sai, mùa đông năm nay sẽ đến sớm hơn và rét lạnh hơn mọi năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dien-giao-dich-chi-nguyen-thuy-the-gioi/1568597/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.