Cố Tinh Nhi ấp úng, lúc thì liếc nhìn Cố Hiểu Phàm lúc thì liếc nhìn Hàn Văn Triệt.
"Chị…chị…"
Hàn Văn Triệt chân tay run lên bần bật, nhân lúc anh không chú ý thì từ từ lùi lại đằng sau để kiếm đường chạy thoát. Đột nhiên Cố Hiểu Phàm lớn tiếng quát Hàn Văn Triệt khiến cậu ta giật mình.
"Hàn Văn Triệt, cậu nói đi, hai người đã qua đêm với nhau ở đây đúng không?"
Hàn Văn Triệt nhìn anh gượng cười:
"Anh bạn…cậu…cậu nghe tôi giải thích chút đã…"
"Nói!"
Cố Hiểu Phàm như sắp ăn tươi nuốt sống Hàn Văn Triệt, cậu ta mà nói ra hết ngay ở đây thì kiểu gì cũng bị anh "giết". Không được, Hàn Văn Triệt không thể "chết" một cách nhục nhã như vậy.
"Tôi…tôi không có gì để nói hết…Hiểu Phàm à cậu tha cho tôi đi…"
Ngay lập tức Hàn Văn Triệt vắt chân lên cổ mà chạy thẳng cẳng ra ngoài khách sạn, Cố Hiểu Phàm định đuổi theo nhưng bị Cố Tinh Nhi giữ lại.
"Hàn Văn Triệt, mau đứng lại cho tôi."
"Ấy, Hiểu Phàm...đừng đuổi theo cậu ta, đừng."
Cố Hiểu Phàm dừng lại, trừng mắt nhìn Cố Tinh Nhi. Mặc dù là chị của anh nhưng Cố Tinh Nhi vẫn cảm thấy sợ anh.
"Đêm qua chị không về, ông nội đã vô cùng lo lắng đấy chị biết không hả?"
"Chị xin lỗi…chị đâu có biết…chuyện này sẽ xảy ra."
"Em sẽ không tha cho Hàn Văn Triệt đâu, em sẽ giết cậu ta."
"Hiểu Phàm, dù gì thì cũng đã xảy ra rồi cho nên em đừng…"
"Chị đừng phí lời để xin em tha cho cậu ta. Chị về nhà đi, kẻo ông nội lại lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-hon-nhan/1728343/chuong-52.html