Sau khi lên trên lầu hai, cô thẫn thờ như người mất hồn thậm chí còn ngó lơ cả lời chào của người hầu. Mở cửa phòng, ngay lập tức cô chạy vào phòng tắm, cởi bỏ bộ đồ đã rách rưới hết kia xuống rồi ngâm mình trong bồn tắm nước nóng. Cô kì cọ, cố gắng lau sạch sẽ mùi của anh ở trên người mình, những vết thâm tím trên tay càng nhìn càng khiến cô đau lòng hơn.
Ra khỏi phòng tắm, cô tiến đến bên chiếc giường của mình rồi nằm phịch xuống. Đúng là không nơi nào thoải mái bằng phòng mình, ngẩng mặt nhìn trần nhà trống rỗng, hình ảnh ban nãy hai người ân ái lại xuất hiện, ngay lập tức cô đã xóa bỏ những hình ảnh ra khỏi đầu. Cô nhắm mắt lại, lắc đầu lia lịa, phải rũ bỏ hết tất cả những hình ảnh đáng xấu hổ ấy.
Trong căn phòng tối, cô nằm trên giường và mắt nhìn về bức ảnh gia đình. Nhìn nụ cười trên môi của ba mẹ cô lại cảm thấy tủi thân. Cô muốn được một lần nhìn thấy những nụ cười ấy lần nữa nhưng có phải đã quá muộn rồi không?
Triển Lãm Eva,
Nhan Điềm chạy về trước cửa Triển Lãm, biết mình đã an toàn cô ta mới ngã gục xuống dưới đất, bắt đầu thở hổn hển. Cái thứ gì đó đang cố tình ám cô ta, rõ ràng không phải ma mà cũng chẳng phải người. Dòng chữ trên tờ giấy đó là sao? Chẳng lẽ Kayla đang hiện hồn về ám Nhan Điềm?
"Vị tiểu thư đây có cần tôi giúp gì không?"
Đột nhiên Nhan Điềm nghe thấy giọng của đàn ông. Ngửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-hon-nhan/1728327/chuong-36.html