Chi Nguyệt đứng ở đó chờ Quế Lâm đến, lúc này tâm tư Chi Nguyệt nghĩ ngợi linh tinh quên hẳn đi sợ sệt giữa màn đêm tịch mịch.
"Mình chỉ vì công việc và trách nhiệm của một người học ngành Y thôi, sau vụ này mình nên tránh xa anh ta ra một chút để tránh bị chị Chi Ninh hiểu lầm nữa".
Suy nghĩ vẩn vơ, Chi Nguyệt thở dài tay bỏ vào túi áo vì lạnh. Chạm phải điện thoại bên trong Chi Nguyệt chợt nảy ra sẽ dùng đèn flash điện thoại tìm người thay vì đứng đây vô ích.
Tuy không sáng lắm nhưng nó là thứ ánh sáng duy nhất trong lúc ngặt nghèo này, Chi Nguyệt bắt đầu rời khỏi đó. Đi thêm được một đoạn đường Chi Nguyệt thấy trước mặt có hai con đường rẽ, trái và phải. Cô do dự không biết đi rẽ nào nữa, cuối cùng Chi Nguyệt đi theo cảm tính.
Quyết định Chi Nguyệt đi vào rẽ trái, càng đi càng thấy bóng đêm âm u cây cối bao phủ những tiếng côn trùng kêu vang rền càng lớn, bước tới phía trước lại là ngõ cục. Chi Nguyệt thở dài, đã phải tốn công vào đây. Cô vừa xoay người ra thì ôi trời một dáng dấp to lớn, trắng ngời ngợi ngã xuống bờ vai cô như bị tảng đá nghìn khối đè.
Không thể bình tĩnh được nữa, chắc hẳn là ma rồi. Bản năng hoảng sợ Chi Nguyệt hét lên thật lớn, nhưng bị bàn tay to lớn nào đó vội bịt chặt mồm cô lại. Lúc này có hét thật to cũng không thành tiếng, chỉ còn tiếng ư ử nơi cổ họng phát ra.
Chi Nguyệt càng vùng vẫy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dang-cua-duong-mat/273289/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.