Phải ai cũng chẳng tin được một người sốt hơn ba mươi chín độ lại có hơi sức cầm mấy bộ đồ ngủ lên so sánh cả buổi, chỉ để xem xem bộ nào đẹp hơn. Cơ thể Kinh Xán rất khó chịu, nhưng cậu lại xoắn xuýt không biết nên mặc gì lên giường khi Hạ Bình Ý đang ở nhà mình. Vậy nên khi Hạ Bình Ý cầm túi chườm lên, Kinh Xán với tốc độ thay đồ chậm chạp vẫn đang cầm quần, nhấc một chân lên định xỏ vào.
Nghe tiếng mở cửa, Kinh Xán đang khom người bỗng khựng lại. Cậu quay đầu cứng ngắc, ngay khi thấy người đang đứng ngoài cửa, tựa như quân cờ domino đã đổ rồi không thể cứu vãn, ráng đỏ trên mặt cậu thoắt cái đã lan đến tai.
Mà Hạ Bình Ý cầm túi chườm, nhìn hai cẳng chân trắng nõn trước mắt, cũng ngây người. Nhưng dù gì cũng đều là con trai, tí chuyện thế này anh vẫn xử lý được. Hạ Bình Ý vội vàng nghiêng đầu đi, quay người, tốc độ mở cửa cũng chậm lại, tiện thể nhắc Kinh Xán: “Mặc nhanh lên, đừng để bị lạnh”.
Nhưng vừa nói xong, đôi mắt vừa lướt qua bỗng nhận ra một điều khác thường… Đùi trong của Kinh Xán có hai vết sẹo rất dài. Vết sẹo ở đó vô cùng đáng sợ, Hạ Bình Ý cũng phải rùng mình.
“Cậu…”.
Mở miệng rồi, nhưng lại không biết có nên hỏi hay không, vậy nên anh khựng lại, giữ lời muốn nói lại bên môi. Mà Kinh Xán vốn đứng bằng một chân đã không vững rồi, lúc này lại cuống quá, mũi chân vấp vào chun quần trong lúc hoảng loạn. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dac-xan-lan/983026/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.