🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hạ Bình Ý quay lại, trông thấy một ngọn núi nhỏ màu đen. Chiếc áo khoác này chính hắn mặc cũng hơi rộng, có lẽ vì lớn quá, Kinh Xán đã với một tay lên kéo xuống rồi vẫn không thấy rõ đường. Hạ Bình Ý chỉnh lại áo khoác giúp Kinh Xán, để lộ đầu ra. Mái tóc mềm mại ma sát với quần áo bị tĩnh điện, nằm ngổn ngang trên đầu cậu.

Hạ Bình Ý nhìn mái đầu mềm mềm kia, anh ghìm đôi tay đang muốn giơ lên xuống, nhấc chân định đi tiếp. Nhưng Kinh Xán lại kéo tay anh, ép anh dừng lại.

Hạ Bình Ý quay đầu, một đôi mắt đen láy đang nhìn về phía anh.

“Kính của tôi”.

Kinh Xán nói xong mới quay lại bàn học lấy chiếc kính bị rơi.

Hạ Bình Ý chờ ngoài cửa, thấy động tác của cậu, anh sực nhớ ra dáng vẻ vừa rồi của Kinh Xán hệt như lúc anh gặp cậu ở cầu thang. Tim Hạ Bình Ý run lên… Dù là lúc này, nhớ lại cảnh tượng mờ tối khi ấy, trong lòng anh vẫn có sự rung động không biết tên.

Vừa nhận ra điều này, anh lại thấy Kinh Xán đi về phía mình. Cuối cùng anh vẫn giơ tay trái chỉnh lại mái tóc hỗn loạn cho cậu. Chút tức giận cuối cùng cũng tan biến như vậy.

Dù đã mặc áo của Hạ Bình Ý nhưng lúc ngồi trên yên sau xe điện, Kinh Xán vẫn cảm nhận được từng cơn gió lạnh thổi xuyên qua làn da, ngấm vào cơ thể mình.

“Lạnh không?”.

Tiếng Hạ Bình Ý vang lên trên đầu, Kinh Xán khịt mũi, nói thật: “Lạnh”.

Cậu lạnh thật. Vừa đi một quãng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-dac-xan-lan/983025/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vị Đắc Xán Lạn
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.