Rèm được kéo lại, lắc lư lắc lư. Nhưng ray sáng cố xuyên qua rồi bị bẻ gãy vì sự chuyển động của tấm rèm. Một người đàn ông gầy nhỏ, tóc còn đen nhưng nét mắt già nua đứng hút thuốc trong không gian mờ ảo. Đôi mắt lặng lẽ như của một loài thú săn mồi, làn môi mỏng ngậm chặt điều thuốc, làm một bên khoé miệng nhăn lại. Ông ta ngồi xuống chiếc ghế sô pha đơn, ngửa đầu nhả một dải khói. Rồi bất ngờ giọng hát của Thanh Tuyền cất lên qua cái loa bluetooth nhỏ.
"Buồn riêng một mình ai
Chờ mong từng đêm gối chiếc
Mối u hoài này anh có hay?"
Giọng hát của Thanh Tuyền réo rắt như thể đang khóc. Luồn lách vào những nơi sâu cùng nhất của tâm hồn, mời gọi nỗi buồn nổi lên. Nhưng người đàn ông này lại mỉm cười.
Ông ta bật cười rất hạnh phúc.
Bà Tuyết bước vào với một đĩa xoài đã gọt và xắt miếng sẵn. Bên cạnh là hai cái dĩa. Bà bưng đến trước mặt người đàn ông. Ông ta đón lấy, đồng thời kéo bà ngồi lên đùi mình.
"Thủ tục xong hết rồi chứ?"
"Đã xong hết." Người đàn ông vừa nhắm mắt tận hưởng miếng xoài trong miệng, vừa đáp.
Bà Tuyệt giãn cơ mặt, phủi vai áo chồng mình: "Số tiền ấy xứng đáng là của mình mà, phải không? Mình đã nuôi con hộ chị ấy. Ơn nghĩa này lớn hơn hai trăm triệu nhiều."
Người đàn ông khẽ cười, không đáp lại.
Bà Tuyết vẫn nói tiếp: "Chỉ còn mấy tháng nữa là đến sinh nhật nó, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cua-anh/2625019/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.