🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thuỵ Nhiên gọi một chiếc taxi đến chỗ của mẹ. Trước khi đi, cô đã lấy tiền trong ví của Vĩnh và tự hứa sẽ trả anh khi có cơ hội.



Trên xe, bác tài liên tục liếc gương chiếu hậu đầy vẻ thăm dò. Một con bé trông chỉ đáng tuổi con gái bác bước ra từ khách sạn vào lúc đêm tối thế này, bắt xe, đi tới một nơi heo hút khác. Thật khó để không nổi lên những suy nghĩ về thân phận của con bé.



"Cháu đi đâu vào giờ này thế? Chỗ này là nhà cháu à?"



Thuỵ Nhiên không đáp. Cô mải mê suy nghĩ nên chẳng nghe thấy câu hỏi của bác tài. Đôi mắt Thuỵ Nhiên đang chăm chú nhìn bất định vào những cảnh vật không ngừng lùi lại trong ánh đèn đường phủ một màu vàng vọt. Cô không thể nào đoán được ra ai đã kể tất cả mọi chuyện với mẹ. Chỉ có Vĩnh là biết cô đã sống lại, và chỉ có anh là chịu tin cô. Chính sự thắc mắc đến mức tò mò của Thuỵ Nhiên đã khiến cô muốn đến chỗ mẹ ngay lập tức.



Mỗi lần nghĩ đến mẹ, lòng Thuỵ Nhiên lại như bị ngấm nước. Lạnh buốt và ẩm ướt. Cô vẫn nhớ khoảng thời gian mẹ mới bỏ đi, đêm nào cô cũng mơ thấy bà. Đêm nào cô cũng gọi bà trong vô vọng nhưng không được đáp lại. Trong mơ, Thuỵ Nhiên có thể ngửi được mùi vải áo của mẹ, bàn tay của bàn vuốt ve trán cô nhưng không thể nào thấy được khuôn mặt. Mẹ hát ru khe khẽ, những giai điệu đứt gãy và yếu ớt. Vết tổn thương

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cua-anh/2624985/chuong-7-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vị Của Anh
Chương 7-5: Tình yêu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.