Vừa mở cửa ra, bầu không khí ấm áp phả vào mặt, xương cốt toàn thân cô như sắp nóng chảy, cả người trở nên yếu ớt vô lực, cảm giác hạnh phúc tràn đầy trong lồng ngực.
Vòng tay quen thuộc, nước trà nóng hổi, làm cho tất cả mệt nhọc của một ngày đều biến mất không thấy tăm hơi. Hai người ngồi đối diện nhau, ăn hộp cơm mua ở ngoài, đều cảm thấy hương vị ngọt ngào vô cùng. Ánh mắt ngẫu nhiên trao đổi, đều nhịn không được lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Buổi tối, Tần Hàm Lạc gối đầu lên đùi Giản Hân Bồi, toàn thân thả lỏng, hai mắt khép hờ, cảm giác được những ngón tay thanh tú của nàng đang nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mình, ngẫu nhiên dừng trên má mình, ngưa ngứa, loại cảm giác này thập phần hưởng thụ.
"Hôm nay vất vả lắm phải không?" Giản Hân Bồi cúi đầu nhìn nàng chăm chú, nhẹ giọng hỏi.
"Cũng được." Tần Hàm Lạc bâng quơ trả lời, hỏi ngược lại: "Cậu thì sao?"
Giản Hân Bồi cố ý xem nhẹ chút ưu sầu nhàn nhạt không xua tan được trong lòng kia, nhẹ lắc đầu, đôi mắt từng sáng ngời nay có vẻ ảm đạm mịt mờ.
Ánh mắt Tần Hàm Lạc lộ ra vẻ do dự, bỗng nhiên mở to mắt, nhìn Giản Hân Bồi: "Bồi Bồi, cậu và dì Chu cãi nhau phải không?"
Vừa thốt ra lời này, cô rõ ràng cảm giác được thân thể Giản Hân Bồi khẽ run lên, cô không khỏi kinh ngạc nhìn nàng.
Giản Hân Bồi lấy lại bình tĩnh, nói: "Cậu nghe ai nói?"
Tần Hàm Lạc mấp máy môi, thận cẩn thận hỏi: "Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-chanh-bac-ha/1507249/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.