Đến thành phố A, Triệu Văn Bác lập tức lái xe tới bệnh viện số 3.
"Văn Bác, ông đưa Bồi Bồi và đám Tử Toàn về đi, một mình tôi vào là được." Lúc xuống xe, Tần Hàm Lạc liền dặn dò Triệu Văn Bác.
"Cái gì! Không được! Tao cũng muốn đi, tao đã nói với mày rồi mà, tao đâu phải người lạnh lùng vô tình đâu, em gái sinh bệnh, tao nhất định phải đi thăm!" Trương Tử Toàn trợn mắt, là người đầu tiên phản đối.
"Hừ, chị chính là..." Triệu Dĩnh thấy có Triệu Văn Bác ở đây, không tiện nói thêm cái gì, chỉ đành trừng mắt liếc cô một cái. Tần Hàm Lạc thấy Giản Hân Bồi không lên tiếng, nhẹ nhàng nói thầm: "Bồi Bồi, hôm nay cậu mệt rồi, mau về nhà tắm rửa một cái, sau đó ngủ một giấc đi."
"Bao giờ thì cậu tới tìm mình?" Thoạt nhìn tâm tình Giản Hân Bồi rất thấp, giọng cực nhẹ.
"Sẽ cố đến sớm nhất có thể." Tần Hàm Lạc nở nụ cười trấn an nàng, vỗ nhẹ tay nàng rồi xuống xe. Trương Tử Toàn lập tức vẫy tay với Triệu Dĩnh, cùng đi theo.
"Bồi Bồi, giờ để anh đưa em về nhà, hay là...chúng ta đi đâu đó ngồi, uống ly cà phê hay gì đó? Đúng rồi, nếu không thì mình cùng ra ngoài ăn bữa cơm nhé, không phải em vẫn luôn thích nhà hàng KSK ở đường vành đai phía bắc sao?" Triệu Văn Bác vừa lái xe, vừa lấy lòng nói, cuối cùng giả dối cười với Triệu Dĩnh: "Em cũng đi cùng nhé."
Triệu Dĩnh quay mặt về phía cửa sổ: "Nghe khẩu khí anh là biết không thành ý rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-chanh-bac-ha/1507232/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.