Edit: Zịt cac cac cac
Trước đó bọn họ đã cùng cùng chung chăn gối với nhau nhiều ngày như vậy, cũng không có chuyện gì xảy ra, chắc chắn là Quý Sơ Đồng đã nhẫn nhịn rất lâu, lần đầu l@m tình vậy mà đã giày vò đến hơn nửa đêm.
Thể lực của Dụ Noãn không bằng anh, cô đã mất hết sức lực từ lâu, nhắm mắt nằm xụi lơ trên giường, mệt mỏi đến nỗi ngủ thiếp đi.
Quý Sơ Đồng nằm trên người cô một lúc nữa, sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm tắm vài phút, giặt khăn tắm rồi nhẹ nhàng lau người cho Dụ Noãn đã ngủ say.
Sau khi lau xong, anh tiện tay ném khăn đi, cũng mặc kệ nó rơi ở xó nào trên sàn.
Quý Sơ Đồng nằm xuống bên cạnh Dụ Noãn, ôm cô vào lòng, người trong lòng anh cũng theo thói quen vươn tay ôm lấy vòng eo thon gọn của anh, mơ hồ lẩm bẩm một câu: “Mệt chết đi được.”
Quý Sơ Đồng nghe vậy thì bật cười, cúi đầu hôn l3n đỉnh đầu cô, hạ giọng xuống mức thấp nhất: “Cảm ơn lời khen.”
Hai người giày vò đến hơn nửa đêm và ngủ một giấc cho đến tận bình minh.
Lúc Dụ Noãn tỉnh dậy, theo thói quen nhìn đồng hồ trên điện thoại, thấy đã hơn chín giờ, cô sốc đến nỗi bật dậy từ trên giường.
Quý Sơ Đồng bị động tác của cô đánh thức, lười biếng ngáp một cái: “Bây giờ vẫn còn sớm, sao em không ngủ thêm một lát?”
“Cũng gần mười giờ rồi, sớm gì nữa?”
Dụ Noãn lo lắng muốn khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cach-vach-muon-an-chuc/3369891/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.