Edit: Zịt cac cac cac
Tết năm nay dường như không khác gì thường lệ, đón giao thừa, xem Gala xuân, nhưng đối với Dụ Noãn thì lại rất khác.
Chỉ vì ngày mồng hai Tết, Quý Sơ Đồng sẽ đến nhà cô chúc Tết và đón cô về ra mắt bố mẹ.
Ngày mồng hai Tết, trời mới tờ mờ sáng, Dụ Noãn đã tỉnh như sáo.
Dậy sớm, rửa mặt, trang điểm và thay quần áo mới.
Cô mua quần áo mới dành riêng cho ngày đón giao thừa, nhưng cô không nỡ mặc vào ngày đón xuân ấy mà để dành cho ngày mồng hai Tết.
Cô đợi ở nhà, thỉnh thoảng lại đi tới bên cửa sổ, lặng lẽ nhìn ra ngoài xem chiếc Bentley đen kia rốt cuộc có tới chưa.
Dụ Vãn vừa gọt vỏ bưởi vừa xem TV, thấy dáng vẻ trong lòng cô chỉ có Quý Sơ Đồng, chua chát hát: “Cải thìa, trong đất vàng, mẹ không thương, chị không yêu…”
Nghe câu thơ ca không có giai điệu của cậu, mẹ Dụ thò đầu ra khỏi bếp nói: “Đồng chí Dụ Vãn, đồng chí rảnh quá thì đến giúp tôi nhặt rau đi.”
“Ò.” Dụ Vãn miễn cưỡng đứng dậy khỏi ghế sofa, vừa chạy vào bếp vừa tiếp tục hát thơ ca: “Em rể, cậu ấy khốn khổ khóc, ngày Tết còn phải đi nhặt rau.”
Dụ Noãn: “…”
Khóe miệng Dụ Noãn giật giật nhìn em trai đau khổ bước vào bếp, cô lại quay người tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên cô nhìn thấy một chiếc ô tô màu đen quen thuộc đang chậm rãi lái vào bãi đậu xe.
Trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cach-vach-muon-an-chuc/3369890/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.