Edit: Zịt cac cac cac
Thấy Dụ Vãn rời đi lâu như vậy rồi còn chưa trở lại, Quý Sơ Đồng chờ mà có hơi hoảng.
Nếu như Dụ Vãn mang tin tức không tốt về thì làm sao đây?
Nếu như Dụ Noãn thật sự từ chối và giễu cợt anh thì làm sao đây?
Trước đây chỉ có người ta chờ anh phản hồi, hiện giờ anh lại trở thành bên hoàn toàn bị động.
Lần đầu tiên anh không chắc chắn như này, cũng là lần đầu tiên lo lắng chờ đợi phản hồi từ người khác.
Quý Sơ Đồng lòng vòng ở trong phòng rất lâu, cuối cùng nắm chặt nắm đấm, quyết định tự mình đi hỏi.
Cho dù là bị từ chối, vậy cũng phải tự mình đi.
Tốt xấu gì cũng là một người đàn ông, để người khác truyền mic cái gì chứ, vậy thì quá hèn nhát!
Quý Sơ Đồng sửa sang quần áo, đi đến cửa ra vào mở cửa.
Cửa vừa mở, lập tức trông thấy Dụ Noãn đang đứng ngoài cửa chìa tay chuẩn bị ấn chuông cửa.
Hai người xấu hổ nhìn nhau.
“Chào buổi chiều…”
Quý Sơ Đồng đột nhiên có hơi bí từ, bản lĩnh lẻo mép ngày thường giờ phút này đã quên hết sạch sẽ.
Dụ Noãn cũng rất căng thẳng. Vừa nãy cô đang rối rắm việc ấn hay không ấn chuông cửa hơn mười phút, còn chưa nghĩ ra phải giải thích như thế nào, ai ngờ người bên trong đã tự mở cửa trước.
Dụ Noãn lặng lẽ rút tay về, máy móc đáp lại một câu: “Chào buổi chiều…”
Bầu không khí càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cach-vach-muon-an-chuc/3369868/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.