Edit: Coco
Dụ Noãn không biết mình đã về nhà bằng cách nào.
Chờ đến khi cô tỉnh táo lại thì bản thân đã ở trong phòng khách, bên trong không một bóng người.
Chỉ có Yêu Yêu vẫn đang lười biếng nằm ở thảm lông của nó phía trước cửa sổ sát vách, uể oải phơi nắng.
Nghĩ đến câu nói vừa rồi của Quý Sơ Đồng, Dụ Noãn không nhịn được cấu môi, đi đi lại lại quanh phòng.
Quý Sơ Đồng nói thích cô?
Anh còn bảo càng ngày càng thích cô…
Vậy, vậy nghĩa là anh đã thích cô từ lâu rồi ư?
Không, không, đó không phải vấn đề quan trọng.
Quan trọng chính là cô biết được hoá ra bản thân không hề yêu đơn phương! Người kia, người kia còn tỏ tình trước nữa!
Cơ mà vừa nãy cô đáp lại như thế nào nhỉ?
Dụ Noãn nhớ lại tình huống trong xe khi nãy, bởi vì cô quá sốc nên đã ngẩn người một lúc lâu sau đó… sau đó trả lời anh “Hờ hờ hờ”?
Dụ Noãn: “… =口=”
Tiêu rồi.
Dù cô có trả lời “Ồ” hay “Ha ha ha” thì cũng tốt hơn “Hờ hờ hờ” nhiều!
Chắc chắn Quý Sơ Đồng sẽ cho rằng cô cười nhạo anh, chắc chắn anh sẽ cảm thấy cô không tôn trọng anh, chắc chắn…
Chắc chắn anh sẽ không bao giờ thích cô nữa!
Dụ Noãn ôm đầu ngồi xổm xuống đất, đau đớn thốt lên: “Tôi hận cái thân tôi…”
Bầu không khí bên này bị đè nén bởi áp lực của cô, còn phía đối diện, bầu không khí lại “nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-cach-vach-muon-an-chuc/3369863/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.