Cơm nước xong xuôi. Diệp Chính Thần lại có cuộc họp video của công ty nên vào phòng làm việc, để Mỹ Nguyệt ở ngoài phòng khách xem tivi. Trước khi họp, anh còn chuẩn bị sẵn một đĩa trái cây trên bàn cho cô, để cô vừa ngồi xem vừa có cái ăn.
Mỹ Nguyệt ngồi trên sofa trong phòng khách, bật bộ phim mà mình đang xem dở lên nhưng lại chẳng xem được chút nào vào đầu. Lúc nãy rõ ràng cô đã bớt căng thẳng và rối rắm rồi, không hiểu sao bây giờ lại không khống chế được đống cảm xúc trong lòng. Chúng như đang nhao nhao lên muốn tuôn ra khỏi vòng giới hạn một cách mãnh liệt, muốn phá đổ bức tường mà cô khó khăn lắm mới dựng lên để ngăn chặn chúng sâu bên trong mình.
Ngồi được tầm 1 tiếng hơn, cô càng bồn chồn không yên, xem bộ phim hài mà mình thường xem sẽ cười như chọc phải huyệt cũng chẳng có chút hứng thú nào. Cô nhìn về hướng phòng làm việc của anh, bước đến gần đó gõ cửa.
Tiếng gõ cửa của cô rất nhẹ. Gõ cửa xong cô lại hối hận, cảm thấy anh sẽ thấy mình phiền vì làm phiền anh đang làm việc. Cô định quay người về ghế sofa thì cánh cửa phòng đã mở ra.
Diệp Chính Thần nhìn cô gái nhỏ trước mắt lại không đi dép mà đi lung tung trong nhà, lông mày hơi cau nhẹ nhưng không thấy anh phàn nàn gì. Anh xoa đôi má hơi lạnh của cô hỏi.
"Sao thế em?"
Mỹ Nguyệt nhìn anh chóp chớp đôi mắt đen to tròn, lúng túng.
"Em...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3738894/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.