Cô nhẹ lướt qua màn hình điện thoại, thấp giọng nghe máy.
"Alo."
Diệp Chính Thần ở đầu dây bên kia nghe thấy giọng nói mềm mại của cô thì khẽ nhếch khóe môi.
"Alo. Hôm nay chơi vui chứ?"
Mỹ Nguyệt không trả lời ngay, suy nghĩ về cả ngày hôm nay, yên lặng không trả lời lại khiến anh ở đầu dây bên kia lo lắng.
"Sao vậy em? Có chuyện gì rồi sao?"
Giọng nói tràn ngập sự quan tâm dành cho cô. Mỹ Nguyệt cười khẽ, chối ngay.
"Không ạ..."
Hình như nghe ra được giọng nói của cô có chút buồn bã, Diệp Chính Thần nhẹ nhàng an ủi dù anh không biết chuyện gì đã xảy ra.
"Không sao đâu em. Mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Mỹ Nguyệt mỉm cười, tâm trạng dường như tốt hơn khi được nghe lời nhẹ nhàng vỗ về đó của anh. Cô đứng dậy, đi xuống bờ cát trắng ven biển, tháo đôi dép ra, vung vẩy trên tay rồi bước đi thong thả ngắm nhìn cảnh biển về đêm.
"Dạ... Anh không hỏi em có chuyện gì nữa ạ?"
Diệp Chính Thần cười nhẹ, ngồi trên bàn làm việc gấp quyển sách lại rồi nhẹ giọng nói.
"Ùm, không hỏi. Em muốn nói thì anh sẽ nghe, em không muốn nói cũng không sao hết."
Anh chính là như vậy, luôn để cô muốn làm gì cũng được, muốn để cô làm theo ý của mình còn anh sẽ chỉ ở đằng sau ủng hộ những quyết định của cô, là người luôn đứng đó đợi cô dù chuyện gì xảy ra.
Mỹ Nguyệt vừa đi vừa đá ít cát dưới chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730961/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.