Tại một cung điện nguy nga nơi thiên giới, nơi các thiên thần được sinh ra và lớn lên, họ đứng ở hai bên với thánh mẫu đang ngồi trên thiên toạ của mình nơi cao vút.
Cô đang quỳ dưới nền cung điện. Cùng một hoàn cảnh, nhưng lần này cô lại cảm thấy nơi đây thật xa lạ và dối trá. Mọi người đều đang vì hành động của cô mà bức xúc, muốn thánh mẫu lập tức xử phạt cô vì đó là hành động vi phạm luật trời, nhưng liệu bản thân họ có biết thế giới mà họ nhìn thấy và hiểu biết hạn hẹp đến thế nào.
Thánh mẫu nhìn đứa con đầu lòng của mình, chua xót hỏi.
"Tại sao con lại làm vậy?"
Cô quỳ dưới nền cung điện lạnh băng, lưng vẫn ưỡn thẳng, không thẹn với lòng, kiên định nói.
"Thánh mẫu, người từng dạy con phải yêu thương lấy chúng sinh, vì chúng sinh mà bảo vệ, chiến đấu và chịu trách nhiệm với họ. Vậy những ác quỷ lẽ nào không phải là một sinh linh? Những đứa trẻ ở quỷ giới lẽ nào không phải là trẻ con sao?"
Có thiên thần khác đứng ra lập tức phản đối.
"Chúng chỉ là những sinh vật ác độc, ghê tởm, cần phải thanh trừ để mọi sinh linh được yên bình sinh sống."
Cô cười nhạt, nhìn thiên thần đó nói chắc chắn.
"Ác độc? Họ chưa từng chính tay sát hại mọi người, họ chỉ buộc phải chiến đấu vì chính chúng ta muốn tận diệt họ. Họ căn bản không phải sinh vật ác độc như mọi người vẫn thường nghĩ. Mọi người đã từng nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730840/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.