🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mỹ Nguyệt bị Huyền Thanh gọi mới tỉnh táo lại, mà lại nghe được câu cặp tình nhân kia khiến cô ngại ngùng chạy vọt đi, đến cạnh Huyền Thanh cũng không quên đánh cô nàng một cái. Cặp tình nhân gì chứ? Một bên Mỹ Nguyệt không chịu được mà đỏ mặt, một bên Diệp Chính Thần lại rất thích thú, vẫn luôn cười mãi, cũng bị hai người đàn ông kia trêu chọc bên tai.

Cả nhóm đến phòng ăn, Huyền Thanh nhanh chóng chia vị trí để mình được ngồi cạnh Trương Hoàng Nguyên, một bên kéo Mỹ Nguyệt để ngồi cạnh mình. Mỹ Nguyệt sớm đã từ bỏ phản kháng vì cái tính mê trai quên lối về này của Huyền Thanh, chấp nhận số phận được an bài. Mỹ Nguyệt còn đang định kéo ghế thì Diệp Chính Thần đã nhanh tay hơn, kéo ra cho cô, cô nhẹ nói cảm ơn rồi ngồi xuống, không ngờ anh cũng ngồi luôn cạnh mình.

Tâm trạng lúc nãy còn chưa kịp hồi lại đã bắt đầu nóng lên vì từng hành động của đối phương.

Cả nhóm ngồi chờ món ăn được dọn lên. Huyền Thanh ngồi cạnh Trương Hoàng Nguyên, bắt đầu nói chuyện rất vui vẻ, Mỹ Nguyệt vừa nhâm nhi cốc nước vừa ngồi xem màn thả thính của bạn mình. Tần Chính Minh cũng ngồi nhìn, biết được chắc chắn đứa em họ này của mình không có ý tốt, đặt cốc nước đang cầm trên tay xuống, hắng giọng nói.

"Lâm Huyền Thanh, em không thấy anh mình đang ngồi đây sao? Không biết hỏi thăm người anh này một câu hả?"

Huyền Thanh nghe vậy, khuôn mặt còn đang tươi cười bỗng trĩu lại, đưa một ánh mắt qua cho Tần Chính Minh, lạnh nhạt nói.

"Ô, chào anh."

Tần Chính Minh nghe được câu hỏi thăm rất chi là gượng ép của Huyền Thanh thì lên án.

"Này, không phải chứ? Anh em mà em chào hỏi thế á?

Huyền Thanh bất lực, nhìn lại lần nữa rồi nói.

"Chứ không thì sao? Anh muốn em nói gì?"

Tần Chính Minh: "........"



Huyền Thanh lại tiếp tục.

"Hay là anh muốn em bảo ông nội hỏi thăm anh?"

Tần Chính Minh: "........."

Em được lắm, nhìn thấy trai cái là đến anh mình cũng không quản luôn đúng không. Em gái lớn rồi đúng là nhanh chóng hướng mông ra ngoài luôn mà.

Tần Chính Minh lại quay qua Diệp Chính Thần định nói gì đó, nhưng lại thấy anh chỉ đang chăm chú gắp thức ăn cho Mỹ Nguyệt. Hay lắm, một mình tôi độc thân, ngồi giữa đám có đôi có cặp, tôi chính là tội ác. Các người sớm muộn cũng sẽ gặp báo ứng, cứ đợi đấy.

Cả nhóm ăn xong cũng gần 9 giờ, cùng ra bãi đỗ xe để đi về. Huyền Thanh kéo Mỹ Nguyệt lại nói.

"Tao với anh Nguyên đi chơi đánh bi - a, đi chung không?"

Anh Nguyên? Ha, con bé này cũng nhanh quá ha? Mỹ Nguyệt thán phục tốc độ của Huyền Thanh, nhưng vẫn từ chối lời mời.

"Thôi, không đi đâu, mày đi hưởng thụ thời gian với anh Nguyên của mày đi."

Huyền Thanh cười cười, đúng là chỉ có chị em tao là hiểu tao nhất. Và rồi mọi chuyện được quyết định nhanh chóng, nhưng có thêm chút kỳ quặc. Mỹ Nguyệt không đi nên về nhà trước, Diệp Chính Thần cũng không đi nên được giao nhiệm vụ đưa cô về nhà. Nhưng Huyền Thanh còn thảm hơn, vốn định đi riêng với Trương Hoàng Nguyên thì lại nhảy ra ông anh Tần Chính Minh cũng đòi đi, thế là cuộc đi chơi từ hai người biến thành ba người.

Đây là trùng hợp hay cố ý an bài?

Huyền Thanh tay chống eo, bực bội nói vào mặt Tần Chính Minh.

"Em đi chơi với anh Nguyên, anh đi theo làm gì?"



Tần Chính Minh cũng giương giọng lên nói lại.

"Anh cũng đi chơi với anh em của anh, liên quan gì đến em?"

Trương Hoàng Nguyên nghe được nhìn Tần Chính Minh với ánh mắt ai cần mày đi chơi cùng đâu, bất lực nhìn Tần Chính Minh như bóng đèn cao áp chen giữa. Huyn Thanh bực bội, lic thấy chân Tần Chính Minh, nhắm trúng rồi đạp một cái rõ mạnh. Tần Chính Minh đau điếng, vừa nhảy lò cò vừa kêu gào.

"Lâm Huyền Thanh. Em dám đối xử với anh của em như thế. Có tin anh đánh đòn em không?"

Huyền Thanh hứ một cái, khoanh tay trước ngực thách thức.

"Anh đánh hộ em cái. Anh đánh xong, để em xem anh còn mạng để quay về nhà không nhá."

Tần Chính Minh:"........"

Em được lắm, nghĩ có ông nội anh không dám làm gì em đúng không? Ha, em nghĩ đúng rồi đấy, anh quả thật không làm gì được.

Trương Hoàng Nguyên bật cười với cặp anh em nhà này, bèn đứng giữa hòa giải. Huyền Thanh thì bực bội ông anh mình, ghim chắc mối thù này, liếc qua ông anh mình không thèm để ý nữa.

Tần Chính Minh còn muốn cãi tiếp nhưng bị Trương Hoàng Nguyên bên cạnh huých vào eo một cú đau đớn.

Cả ba người náo nhiệt suốt quãng đường xuống lấy xe. Đến bãi đỗ xe, Diệp Chính Thần kêu Mỹ Nguyệt đứng đợi, anh sẽ lấy xe qua, cô cũng ngoan ngoãn đứng đợi, hóng hớt một màn cãi cọ của ba người kia, rồi khi họ đi thì chào tạm biệt.

Diệp Chính Thần lái xe đến đón Mỹ Nguyệt. Cả hai người cùng đi về trước, để tổ hợp ba người kia đứng đó cãi qua cãi lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.