Trong phòng của Mỹ Nguyệt, Huyền Thanh ngồi trên giường, ánh mắt chăm chú nhìn Mỹ Nguyệt đang gấp quần áo. Huyền Thanh dính chặt ánh mắt lên người Mỹ Nguyệt, dò hỏi.
"Hôm qua, Diệp Chính Thần đưa mày đi đâu rồi? Hửm?"
Mỹ Nguyệt đang gấp quần áo, dừng động tác lại, quay qua hỏi.
"Tao nói làm sao ông với bố mẹ biết chuyện, mày nói đúng không?"
Huyền Thanh bị Mỹ Nguyệt lườm thì hơi chột dạ, cười hì hì cho qua vấn đề, rồi hỏi tiếp.
"Thế... rốt cuộc là đi đâu rồi?
Mỹ Nguyệt bất lực, nói bé.
"Thì... nhà anh ấy."
"Cái gì???"
Huyền Thanh lớn tiếng hét lên. Mỹ Nguyệt đã lường trước được phản ứng của Huyền Thanh, nhanh tay bịt cái loa của Huyền Thanh lại, không cho nó tiếp tục gào lên, Huyền Thanh dùng sức gạt tay Mỹ Nguyệt ra, hỏi tới tấp.
"Rồi sao? Rồi sao? Chuyện gì nữa?"
Mỹ Nguyệt cũng đến bất lực Huyền Thanh, lắc đầu nói.
"Không có sau đó nữa. Tao đau muốn chết đi sống lại rồi, còn muốn tao làm gì nữa. Chỉ là...". Mỹ Nguyệt đang nói thì dừng lại khiến Huyền Thanh hứng thú.
"Chỉ là?"
Mỹ Nguyệt ngồi xuống giường cạnh Huyền Thanh, suy nghĩ đôi chút rồi nói.
"Tao hỏi Diệp Chính Thần anh ấy có vợ sắp cưới không, anh ấy nói không có, tao thấy nhà anh ấy quả thật là chỉ có một người ở, nhưng mà rõ ràng mẹ anh ấy..."
Nói đến Châu Tĩnh Như, Mỹ Nguyệt không nói tiếp được nữa, trở nên trầm mặc, Huyền Thanh không cần nghe tiếp cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-anh-the-gioi-tran-ngap-may-man/3730827/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.