Mùa hè tươi đẹp không kéo dài được bao lâu thì những ngày tựu trường đã đến. Sang thu, tiết trời dịu hơn đôi chút, cái nắng gay gắt nhường chỗ cho ánh nắng dịu êm.
Mùa thu dịu dàng e ấp, những tin nắng nhàn nhạt len lỏi qua từng nhánh cây, ngõ ngách khắp con phố. Hà Nội chớm thu, báo hiệu là thời tiết sẽ không còn nóng nực đến khó chịu nữa mà sẽ là những làn gió mát lạnh của mùa thu và cũng là ngày những tiếng trống trường rộn ràng hơn bao giờ hết.
"Xin chào đồng chí Xuân."
Vừa bước vào cửa lớp, Xuân đã nghe thấy giọng nói mềm mại của Quỳnh. Cô ấy đang giơ tay trái lên, học theo nghi thức chào truyền thống của quân đội. Xuân cười tít cả mắt. Cô hân hoan chạy đến vị trí của cô bạn thân.
"Chà, mới xa nhau vài tháng mà đồng chí Quỳnh đã nhớ tôi đến thế rồi à?"
Xuân học theo lối nói chuyện dí dỏm của Quỳnh, cô cũng bắt chước động tác nghiêm trang của người bạn thân. Xuân còn nhớ, từ hồi tiểu học, Quỳnh cứ luyên thuyên suốt ngày bên tai cô những lời này.
"Xuân có biết ước mơ của tớ là gì không? Sau này tớ muốn làm cảnh sát đấy nhá."
"Làm cảnh sát oai lắm đấy, có súng có còng tay để bắt người xấu nữa này."
Những thước phim ngắn trong hồi ức lần lượt hiện hữu...
Quỳnh của những năm tiểu học vẫn còn là bé con chưa trổ mã xinh đẹp như bây giờ. Quỳnh trong trí nhớ của Xuân là cô bé nhỏ xinh xắn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-xuoc-cua-tuoi-tre/2543516/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.