Ngồi vào xe a ta đưa cho tôi chiếc khăn rồi nói.
_Phương: Em lau tạm đi ko lại ốm đấy. Khăn này a vừa mua ở siêu thị để về dùng, còn mới a chưa xài đâu.
Tôi đưa tay nhận lấy chiếc khăn lau đi đầu tóc của mình.
_Tôi: Cảm ơn a...
Vừa lái xe Phương vừa nói chuyện với tôi.
_Phương: A tên là Phương. Còn em tên là gì.
_Tôi: Tôi là Hà...
_Phương: Tên đẹp nhỉ
Nói đến đây thì Phương bất ngờ dừng xe, tôi đang ko hiểu chuyện gì xảy ra thì a ta đã mở cửa bước xuống, tôi thấy khó hiểu nên cũng đưa mắt nhìn theo thấy a ta đi vào 1 siêu thị mini bên đường. Một lúc sau a ta đi ra vừa ngồi vào xe đã đưa cho tôi mấy túi đồ.
_Phương: A chọn cho e ít đồ dùng cá nhân. Nhìn em ướt hết rồi mà nhà a lại ko có đồ phụ nữ.
Tôi cầm mấy chiếc túi ko biết nói gì chỉ cúi đầu khẽ nói lời.
_Tôi: Cảm ơn a...
_Phương: Ko có gì cả... Giờ thì mình về thôi.
Phương lái xe đưa tôi đến 1 ngôi nhà cao tầng, nhìn ngôi nhà của a ta cũng có vẻ giàu có ko khác nhiều so với Vũ là mấy. Tôi cứ đứng ôm mấy túi đồ mà ko dám vào nhà, Phương nhìn tôi cười rồi lên tiếng.
_Phương: Em ko cần phải ngại. A chỉ sống 1 mình ko có bố,mẹ gì cho nên e cứ thoải mái. Yên tâm đi, a ko làm gì em đâu.
_Tôi: Vâng.
Tôi ôm túi đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-xe-do/1873531/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.