Ừm thì… tôi sai, tôi xin lỗi được chưa.Từ Húc Kiệt “…”
Ngộ đời, có ai xin lỗi người khác mà thêm chữ được chưa ở đằng sau không?
Trong quán bar Taris, hai nam và hai nữ ngồi cùng nhau tại một bàn nhỏ, với ánh đèn mờ lung linh và âm nhạc nhẹ nhàng phát ra từ loa. Họ đang nói chuyện với nhau với nụ cười tươi, ánh mắt lấp lánh trong đêm tối.
Cô gái ngồi ấm áp trong áo len màu xanh dương, mái tóc dài mượt phủ phăng vai, Cố Ninh dành cả sự chú ý cho Từ Húc Kiệt ngồi đối diện với áo sơ mi trắng và kiểu tóc lọn tinh tế. Cô đều nhấn mạnh vào từng câu chuyện, đôi khi cười trống lặng trong không khí.
Nhìn từ xa, cảnh này rất bình yên và ấm cúng, nhưng cũng rất hấp dẫn và cuốn hút. Họ dường như đã tìm thấy một chốn yên bình để trò chuyện, chia sẻ và tận hưởng những khoảnh khắc đẹp của cuộc sống.
Không gian trong quán bar lúc này vô cùng ấm cúng và vô cùng thân thiện với mọi người.
Đúng vậy, không gian của quán bar Taris luôn mang lại cảm giác ấm áp và thân thiện cho mọi khách hàng. Âm nhạc nhẹ nhàng, ánh đèn lung linh và không khí rượu vang đều tạo nên một bầu không khí thư giãn và thoải mái. Nơi đây thực sự là một nơi lý tưởng để thư giãn sau một ngày làm việc mệt mỏi hoặc để thưởng thức những khoảnh khắc đặc biệt cùng nhau. Bar Taris thật sự là điểm đến hoàn hảo cho những người muốn tận hưởng đêm cuối tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573059/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.