Cứ đêm đến. Không hiểu sao cô thấy mình, đời sống của mình buồn đến thế. Ngồi trong một góc u quạnh trong phòng và nghĩ về những chuyện đã xảy ra với bản thân.
Dường như ngày ngày trôi qua đều thật mệt mỏi. Không thể dừng hành hạ cuộc sống của cô được hay sao?
Cô đang có cảm giác cả thế giới đều đang chống lại mình! Mọi cố gắng và nỗ lực bấy lâu nay đều trở về con số 0. Thật vô cùng mệt mỏi!
Điều bất ngờ nhất của cuộc sống đó là: Nỗi đau luôn đến từ những người ta tin tưởng nhất. Hai chữ gia đình này vốn dĩ không dành cho cô có phải không?
Mỗi đêm tối đến Đường Di đều ngồi co ro tự ôm lấy bản thân rồi suy nghĩ đến những điều tiêu cực, và suy nghĩ về những việc đã xảy ra đối với cô.
[... ]
Thấm thoát đã đến ngày diễn ra hôn lễ, do Âu gia là một gia tộc lớn nên về phần vấy áo cô dâu chú rể, từng khâu đều có nhà thiết kế riêng làm. Mọi việc đều diễn ra một cách thuận lợi cho đến khi cô được cha dắt tay ra đến lễ đường, ánh mắt cô va phải thân ảnh cao lớn cùng khuôn mặt lạnh lùng của Âu Tư Đình.
Cô run rẩy đầy sợ hãi, vì đây cũng là lần đầu tiên cô gặp người đàn ông và sau buổi lễ này sẽ là chồng cô.
- Mày về đấy nhớ nói tốt về nhà một chút, đừng có mà mách lẻo, để tao mà biết là mày không yên thân với tao.
Cha cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-thuong-an/3573039/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.