Edit: OhHarry
***
“Lâu rồi tao chưa rời khỏi Hương Đàm, Nguyễn Lăng Hòa không cho tao trông con nhiều vì sợ tao dạy hư nó, tao phải bảo với anh ta rằng đây là lần cuối cùng tao đưa Nhạc Trúc đi chơi thì anh ta mới đồng ý.” Mãi cho đến khi cậu nhóc và người trông trẻ khuất bóng, Chu Ly mới thu lại tầm mắt.
Việc anh ta không thể rời khỏi Hương Đàm liên quan đến phán quyết của tòa án trong vụ kiện mấy năm trước, tôi nhớ anh ta bị kết án quản chế trong ba năm và phải lao động công ích ba tiếng mỗi tuần, tính từ lúc bản án được thi hành thì có lẽ năm ngoái đã kết thúc.
“Anh muốn nói gì?”
“Chắc mày thấy tao thảm hại lắm nhỉ, bị chính Alpha của mình bỏ rơi mà.”
Tôi cảm thấy nực cười: “Tại sao anh lại nghĩ rằng tôi phải để tâm đến chuyện của anh?”
Dù trước đây đã nghe tin đồn từ Lương Thu Dương, nhưng những chuyện này đối với tôi không khác mẩu tin tức giải trí trên mạng là bao, người trong cuộc làm gì không liên quan đến tôi, và tôi cũng không muốn quan tâm.
“Không phải thế à?” Anh ta cười cười, “Tự dưng tao quên mày là kiểu người thiện lương có trái tim nhân hậu khiến người ta phát ói. Tao với mày khác nhau thật đấy, tao muốn cái gì thì phải giành lấy cái đó cho bằng được, sẵn sàng loại bỏ tất cả những kẻ mà bản thân thấy đáng ghét, kể cả vật cản trên đường là Alpha đi chăng nữa, tao cũng quyết đạp lên từng người một và biến họ thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-seo-cu/1790865/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.