Edit: OhHarry
***
【 Buổi sáng mưa rất lớn, khi vào đến cửa hàng, quần áo của tôi đã ướt hết. 】
Suốt nửa tháng sau, tôi không gặp lại Tống Bách Lao. Hắn vẫn ở trong thành phố chứ không về nhà. Ngôn Tình Sắc
Tôi bắt đầu livestream trở lại, không ngờ lượng người xem vẫn khá đông. Theo như lời Hàn Âm nói, sau khi Thường Tinh Trạch rớt đài, tôi mau chóng trở thành streamer có độ phổ biến nhất trên Hổ Phách. Dù tò mò hay thật sự thích làm bánh, mọi người đều đổ xô vào để xem Beta chiến thắng Omega là nhân vật ra sao. Buổi stream của tôi không còn thuần túy là “giảng dạy” nữa mà mang tính “giải trí” hơn một chút.
Đằng nào tôi cũng không quan tâm mục đích của họ khi vào xem livetream, họ xem với tư cách là khán giả, còn tôi vẫn làm bánh và dạy cách bắt kem hoa như ngày trước.
Lạc Thanh Hòa không cho phép tôi đến thăm Tống Mặc, mỗi cuộc gọi điện thoại chỉ cần kéo dài hơn năm phút đều sẽ bị người giúp việc cúp máy với lý do sức khỏe của tiểu thiếu gia chưa hồi phục hoàn toàn. Tuy nhiên, có lẽ Lạc Thanh Hòa cũng sợ Tống Mặc buồn chán nên không cấm cậu bé sử dụng các thiết bị điện tử, bởi vậy hàng ngày cậu bé đều dùng máy tính bảng để xem livetream của tôi.
Tới giờ đi ngủ, tôi sẽ dành nửa giờ để đọc vài trang của “Hoàng Tử Bé”, mặc dù không thể ở bên Tống Mặc thì tôi vẫn mong giọng đọc của mình có thể đi vào giấc ngủ cùng cậu bé.
Kể từ khi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-seo-cu/1790826/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.