Thị trấn A, 15:22 chiều.
- Đây, cánh đồng ngô nhà tớ - Dương Tuấn Kiệt băng qua các thân cây ngô cao, phủ đầy tuyết - Có điều đang mùa đông nên cây kém phát triển lắm, chẳng có gì đáng xem cả.
- Không sao không sao, cậu có tâm dẫn tụi mình đi tham quan là vui rồi! Ha? - Bạch Nhược Cẩm nhanh mồm nhanh miệng, kéo theo sự đồng tình của các bạn học khác. Bởi, mê trai đầu thai không hết.
Ái Lệ Ly thở dài. Sao chủ nhiệm lại chọn nơi chán phèo này chứ? Đường xá thì vắng vẻ, nhà nào nhà nấy đóng cửa, dường như chỉ có họ là khách du lịch. Dẫu vậy Dương Tuấn Kiệt vẫn nhiệt tình giới thiệu cho cả lớp từng ngóc ngách vô cùng chi tiết, đến lịch sử ổ gà cũng kể lể tận 10 phút. Con trai mà khác gì bà tám đâu. Cơ mà, cậu ta xưng hô gần gũi, khuấy động bầu không khí bằng mấy câu đùa độc lạ làm mọi người cười nắc nẻ hoài.
- Bạn học Ái ơi?
Dương Tuấn Kiệt lo lắng quơ tay trước mặt cô. Ái Lệ Ly lúng túng cười gượng, bấy giờ mới thấy mọi người đều tụ tập thành nhóm tự chụp hình rồi.
- Cậu không chơi cùng những người khác hả? - Dương Tuấn Kiệt nhìn về phía Bạch Nhược Cẩm.
- Tôi không có hứng lắm, còn cậu? - Cô lắc đầu. Bạch Nhược Cẩm đang giận cô vì 300 tệ kia, không rủ là phải.
- Tớ cũng thế - Dương Tuấn Kiệt thành thật khai báo sau đó chuyển sang đứng cạnh cô - Trời lạnh ha?
- Ừ, lạnh đông cứng tay luôn -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-nut/933157/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.