'Tôi căm ghét loài người,bởi vì họ tham lam và hèn nhát,chỉ biết trốn tránh sự thật,không hề biết giữ chữ tín của con người'
Tôi chạy ra ngoài và bị tụi con gái trong trường bắt lại,họ đánh tôi như một xúc vật,chúng đánh đập tôi,tôi buột miệng nói:CHẲNG LẼ CÁC CÔ KHÔNG CÓ SỰ TỰ TÔN,TỰ TRỌNG CỦA CON NGƯỜI.Bọn chúng nói:HAHAHAHAHAHAHA cô ta đang nói đến tự tôn của con người kìa.Rồi cô ta dựt tóc tôi lên nói:Tự tôn,tự trọng của con người có đổi lấy được miếng cơm manh áo không hả.Tôi như sụp đổ định chạy,họ kéo tóc tôi lại rồi dựt ra gào:ĐỊNH CHẠY Ư.Họ kéo tóc tôi lên:Hay ta cắt mái tóc này của ngươi thay vào đó là quả đầu trắng bóc nhé.Tôi hoảng sợ nhưng khi nhìn lên Lạc Dật nhìn mái tóc của tôi ánh mắt ngạc nhiên rồi quay đi.Tôi thoát được,nghĩ sẽ thoát rồi nhưng không ngờ bây giờ là tụi con trai,ánh mắt của bọn họ trông rất đáng sợ.Họ nói:Lại đây chơi đùa nào,lâu lắm rồi ta chưa được thỏa mãn.Họ dần kéo một chút áo của tôi,tôi nói:Dừng.HỌ hăm dọa:Dừng sao,cô hãy biết đường mà ngoan ngoãn,bằng không cô sẽ tàn phế đó!tôi nghĩ nếu đấu với họ phải đá chọi đá may ra còn thoát được,nếu không thì hết cách rồi.tôi nói:Tôi có một số tiền tích góp được tôi sẽ đưa cho ác anh nếu các anh thả tôi đi,tôi sẽ đến kí túc xá lấy tiền cho các anh.Họ không nghe nói:Ồ vậy à,vậy thì chúng ta sung sướng xong thì tôi sẽ nói chuyện đó tiếp.tôi nghĩ tuyệt đối không thể rơi vào tay bọn họ.Tôi liền cắn vào tay chúng rồi chạy một mạch ra.Tôi muốn cầu cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vet-can-ngot-ngao/2524403/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.