Do phải chuẩn bị cho tiết mục văn nghệ ở trường, Mai Nguyệt Phổ phải ở lại trường khá trễ. Tiến độ thậm chí còn chậm hơn dự kiến. Ban đầu, cô tưởng chỉ mất tầm một giờ nên đã thuyết phục bạn trai cô là Trình Viễn cứ về trước, cô sẽ tự về một mình. 
Trình Viễn đã tỏ ra khá lo lắng nhưng nghĩ giờ đó thì vẫn khá an toàn nên trước sự thuyết phục kịch liệt của cô thì anh cũng chịu chấp nhận ra về. 
Nhìn lên đồng hồ, cô hơi hối hận vì không để Trình Viễn ở lại cùng. Nhưng nghĩ lại cô cũng không muốn làm phiền Trình Viễn, tự nhủ lòng rằng mạo hiểm một hôm chắc cũng không quá xui xẻo đâu. 
Thế là Mai Nguyệt Phổ rảo bước về nhà. Khu cô ở tương đối vắng vẻ vào buổi tối nên Trình Viễn khá là không an tâm. Anh lúc nào cũng dặn cô đừng ra ngoài vào buổi tối mà không có anh, rồi nào là đến tối phải đóng cửa cẩn thận. 
Giờ bước đi một mình trong khu phố không một bóng người, cô cảm thấy có chút ớn lạnh. 
Dì cô cũng từng bảo khu này không an toàn cho một thiếu nữ ở một mình và ngỏ ý muốn đón cô tới ở cùng. Mặc dù đó là ý tốt, Mai Nguyệt Phổ vẫn từ chối, cô không muốn làm phiền gia đình người khác nên vẫn ở lại ngôi nhà này. 
Có lẽ cũng do cảm thấy sợ khu này nên dì cô cũng ít khi tới thăm, và cũng chỉ tới vào những lúc đông người và rời đi trước khi trời tối. 
Mai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ven-man-bi-mat/2803283/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.