Edit: Juri 
Beta: Haf 
“Tiểu Xuyên…” Thường Cửu đến gần xoa xoa hai má Lan Tiểu Xuyên, “Tôi đây.” 
Lan Tiểu Xuyên lại si ngốc ôm áo khoác Alpha, núp ở chỗ ngồi phía sau tự lẩm bẩm, trong miệng vẫn luôn là câu nói kia: “Cửu ca của em…” 
Thường Cửu không còn cách nào khác, đành phải lái xe mang Lan Tiểu Xuyên về nhà, thỉnh thoảng nhìn qua kính chiếu hậu liền thấy Lan Tiểu Xuyên vô cùng đáng thương mà ôm tấm khoác đầy rẫy nếp gấp lặng lẽ rơi nước mắt, chăn đắp trên người bao bọc lấy thân thể gầy gò của cậu, một nửa dính vào tấm lưng, nửa còn lại thả rơi xuống nền xe. 
“Tiểu Xuyên, nhịn thêm chút nữa có được không?” Thường Cửu thở dài nhấn ga. 
Lan Tiểu Xuyên cho dù mất đi thần trí nhưng vẫn như trước khéo léo gật đầu, cầm lấy góc áo mê luyến mà hôn, cánh tay tinh tế bị ánh trăng phản chiếu gần như xanh trắng. Lúc đầu Thường Cửu cũng không chú ý cậu đang làm gì, đem xe lái vào khuôn viên trước vườn hoa mới đột nhiên ý thức được, Lan Tiểu Xuyên đang lấy ngón tay tự mình chơi đùa hậu huyệt phía sau. 
“Tiểu Xuyên?” Thường Cửu nôn nóng dừng xe, trực tiếp đi xuống hàng ghế phía sau nằm đè lên Lan Tiểu Xuyên. 
Lan Tiểu Xuyên hơi híp mắt lại, trên gương mặt tràn đầy những hạt lệ châu nhỏ vụn, ngón tay đang cắm ở trong hậu huyệt hơi phát run, bắp đùi dính đầy dịch thể sền sệt. Thường Cửu nhẹ nhàng kéo tay của cậu, Lan Tiểu Xuyên liền thuận thế ngã vào trong lồng ngực của hắn, hô hấp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ven-bao/247487/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.