Edit: Juri 
Beta: Haf 
Lan Tiểu Xuyên điên cuồng giằng co, mới vừa định thét lên một tiếng liền bị Thường Cửu che miệng lại. 
“Tiểu Xuyên, Tiểu Xuyên là tôi.” Giọng nói Thường Cửu mang đầy tiếng cười, lại khiến Lan Tiểu Xuyên chột dạ mặt rơi đầy nước mắt, “Tôi muốn em”. 
“Đừng… Đừng đụng…” Lan Tiểu Xuyên lấy nắm đấm nện vai Thường Cửu, sau đó tuyệt vọng muốn mở nắp chai thuốc ức chế ra. 
Thường Cửu rốt cục chú ý tới động tác nhỏ của cậu, vẻ mặt nghi ngờ nắm lấy tay Lan Tiểu Xuyên: “Tiểu Xuyên, trong phòng em sao lại có…” Lời nói Alpha còn chưa dứt đã im bặt đi. 
Lan Tiểu Xuyên bị bao phủ bởi tín tức tố Thường Cửu phóng tới, sợ đến cả người mềm nhũn, lọ thuốc ức chế liền “choang” một tiếng vỡ nát tan trên sàn nhà. 
“Lan Tiểu Xuyên, mày có thể yên tĩnh một chút không!” Tiếng bà chủ nhà oán giận từ phía xa truyền đến, nhưng trong ánh mắt Lan Tiểu Xuyên giờ đây chỉ còn con ngươi tràn đầy lửa giận của Thường Cửu. 
“Em uống thuốc ức chế?” Alpha đem cậu đè lên giường, cật lực đè nén lửa giận, “Em không động dục là vì uống thuốc ức chế?” 
“Cửu… Cửu ca…” Lan Tiểu Xuyên sợ đến cả người phát run, cánh tay muốn ôm cổ Thường Cửu, “Cửu ca đừng nóng giận… Em… Em cho anh sờ…” 
“Lan Tiểu Xuyên.” Thường Cửu đè hai cánh tay cậu xuống, khàn giọng nói, “Em có biết tôi thích em nhiều đến mức nào không?” Alpha nói xong tự giễu than thở, “Em không biết! Em biết thì sẽ không sau lưng tôi lén uống thuốc ức chế.” 
“Không… 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ven-bao/247486/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.