Lăng Huyền Sương phờ phạc cả người.
Hắn rất muốn đi tìm Thiệu Dục Tân, nhưng cặp Tuyết sư bên người Thiệu Dục Tân bất cứ lúc nào cũng trong tình trạng đột nhiên xuất hiện; còn nếu không gặp Thiệu Dục Tân, trong lòng hắn ngứa ngáy khó chịu lợi hại, thêm nữa độc trong người hắn càng ngày càng phát tăng, hiện giờ nhìn hắn tiều tụy rất nhiều.
Huynh đệ trong nhà biết rõ mà đau lòng, Lăng Huyền Dạ ngồi xổm ở bên giường Lăng Huyền Sương, hỏi: “Không thì lúc huynh đi tìm Thiệu nguyên chủ, đệ canh ở ngoài cho huynh, Tuyết sư đến thì đệ sẽ thông báo với huynh?”
“Sau đó thì sao?” Lăng Huyền Sương nằm lỳ ở trên giường rầm rì, “Ta chạy không bằng chúng nó chẳng lẽ theo chân chúng nó đối đầu?”
Lăng Huyền Uyên ngồi ở bên bàn uống trà, “Có biện pháp không đụng phải.”
“Cái gì?” Lăng Huyền Sương trợn mắt lên.
Lăng Huyền Uyên nói: “Nhảy ra từ cửa sổ.”
“…” Lăng Huyền Sương nếm gối mềm vào người hắn, “Phòng của hắn ở lầu ba, lầu ba!”
“Chúng ta sẽ chờ ở dưới tiếp huynh.” Lăng Huyền Thư nói.
Lăng Huyền Sương hoài nghi nhìn hắn, “Vậy nếu chẳng may không tiếp được thì sao hả?”
Lăng Huyền Kỳ nói thoải mái: “Không chết thì tàn, không có gì ghê gớm.”
Lăng Huyền Sương: “…”
Lăng Huyền Dạ đứng lên giật giật hai chân tê rần vì ngồi xổm, “Tại sao huynh không nói thẳng với Thiệu nguyên chủ, tán gẫu ở lầu một hử?”
“Bởi vì mỗi lần gặp được hắn là sau mỗi lần hắn giải độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3183058/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.