Lăng Huyền Sương ngày đó muốn tìm Đào Tâm Duyệt nhờ vả nhưng vì thân thể không ổn nên ở trong phòng nghỉ ngơi, đêm đó lại độc phát chơi cho hắn chết đi sống lại, kéo dài liên tiếp hai ngày, đành phải đem chuyện lấy lòng Đào Tâm Duyệt tạm thời bỏ qua.
Tới buổi tối ngày thứ ba, mắt thấy giờ độc phát càng ngày càng gần, Lăng Huyền Sương sợ hãi nằm ở trên giường cầu viện với Lăng Huyền Uyên, “Huyền Uyên, đệ hãy cho ta chết thoải mái đi, ta không muốn bị đau nữa.”
“Đừng nói mấy lời xui xẻo, ” Tuy khuôn mặt Lăng Huyền Uyên tê liệt vạn năm bất biến, nhưng vẫn nhìn rõ lo lắng từ đáy mắt, “Cố gắng nhịn thêm hai, ba ngày nữa.”
Lăng Huyền Sương vùi mặt vào trong chăn, “Một nửa lạnh một nửa nóng, còn đau dữ dội, ta không chịu được.”
“Đại ca, đường đường là nam tử hán đại trượng phu, sao chỉ vì tiểu độc này mà bị đánh bại?” Lăng Huyền Dạ ngồi ở bên cạnh hắn vỗ chăn, “Hãy cố chịu, hết thảy đều sẽ qua.”
Lăng Huyền Sương muốn khóc lớn, “Ta không muốn làm trượng phu, ta thất bại, ta đầu hàng, tha cho ta đi! Cố chịu gì, ta không cần!”
Lăng Huyền Dạ: “...”
Lăng Huyền Kỳ từ bên ngoài đi vào, “Đại ca, Thiệu nguyên chủ đến rồi!”
Tinh thần Lăng Huyền Sương lập tức tỉnh táo, ngồi dậy muốn nhảy xuống khỏi giường, lại bị Lăng Huyền Dạ đè lại.
Thiệu Dục Tân vào cửa, khẽ gật đầu với mấy huynh đệ bọn họ, nói: “Ta nghe nói thân thể Lăng đại thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3183056/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.