Lấy Lưu Chưởng Môn dẫn đầu cùng mấy người khá lớn tuổi khác ho khan mấy tiếng, Liễu Nương là nữ tử đi đường duy nhất trong đám, mắc cỡ đến nỗi đỏ chót cả hai gò má.
Hách bang chủ hận không thể chui vào gầm bàn, “Lăng đại thiếu, chuyện này đừng nói nữa, chúng ta vẫn nên dùng bữa thì hơn.”
Lăng Huyền Sương vô tội nói: “Ta nói cái gì?”
“Dùng bữa, nếu không đồ ăn sẽ nguội.” Lăng Huyền Thư không hề rung động đưa cho Lăng Huyền Sương đĩa rau, hiển nhiên đã nghe quen chuyện hắn ăn nói linh tinh từ lâu.
Thiệu Dục Tân nhìn thẳng Lăng Huyền Sương, đáy mắt tràn đầy ý cười.
Lăng Huyền Sương xoa mặt, “Nhìn cái gì?”
Thiệu Dục Tân quơ quơ chén rượu, “Đêm nay Thiết Mã Kim Qua sẽ có phòng riêng cho chúng nó.”
Lăng Huyền Sương hơi run, lập tức vui vẻ nói: “Đã hiểu!”
(Editor: Đồ dại trai, nhưng tui thích:3)
Bối Cẩn Du vốn định ăn vài muỗng cháo cho xong, chỉ tội mỗi lần thả cái thìa xuống, Lăng Huyền Uyên đều sẽ im lặng không lên tiếng mặt không hề cảm xúc nhìn sang y, không chờ y cầm lấy thìa múc tiếp, tuyệt không dời tầm mắt. Bối Cẩn Du dở khóc dở cười, cuối cùng vẫn ở trong tầm mắt của hắn ăn sạch chén cháo.
Khi Lăng Huyền Uyên lại nhìn sang lần nữa, Bối Cẩn Du hất cằm chỉ chỉ bát cháo trống trơn, “Ta đã ăn xong.”
Lăng Huyền Uyên đứng lên, “Ta đưa ngươi về phòng.”
“Huyền Thư, ” Lăng Huyền Sương dùng chiếc đũa gõ lên bát, “Nếu đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3183030/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.