Sắc trời gần sáng, trong đầu Lăng Huyền Sương ảm đạm một vùng, lắc la lắc lư ra trên boong thuyền thông khí, thì nhìn thấy Lăng Huyền Thư. Hắn đi qua tựa vào mạn thuyền, ngáp một cái nói: “Đệ cũng ngủ không được à?”
Lăng Huyền Thư liếc mắt nhìn hắn, tiếp tục lau chùi Huyền Thiết Kiếm trong tay, “Đệ luôn dậy vào giờ này. Mà huynh á, sao dậy sớm thế?”
“Ta đây có ngủ được đâu!” Lăng Huyền Sương oan ức khóc tố, “Tên Thiệu Dục Tân kia bắt nạt ta.”
Lăng Huyền Thư không hề biểu hiện ra tí tẹo thân mật nào giữa huynh đệ với nhau nên có, nói: “Huynh không bắt nạt người ta thì thôi đi, còn ai mà dám bắt nạt huynh hả?”
“Đệ còn nhớ bữa tối hôm qua hắn có nói Thiết Mã Kim Qua sẽ ở một phòng riêng không?” Lăng Huyền Sương nói, “Điều này chứng tỏ là hắn cố ý dụ ta đến đêm tới phòng của hắn, ai dè hắn lại bảo ta giả vờ đứng đắn.”
Lăng Huyền Thư cười nói: “Huynh cũng biết huynh không đứng đắn hử.”
Lăng Huyền Sương dụi dụi con mắt, “Ta hôn hắn.”
Lăng Huyền Thư dứt khoát dừng lại động tác trên tay, “Anh danh Ngự Kiếm sơn trang xem như triệt để mất hết. Sau đó thì sao, hắn phản ứng thế nào?”
“Điều khiến ta buồn rầu nhất đó là hắn chẳng có phản ứng đó!” Lăng Huyền Sương nắm tay thành quả đấm vung vẩy hai lần, “Chuyện về giữa hai người thì không thèm tỏ thái độ, chỉ hỏi ta có muốn làm bạn với đôi sư tử hù chết người không đền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3183028/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.