Bà hai gần đây rất buồn bực.
Ngàn mong vạn mong ngóng trông con trai bảo bối trở về, lại không ngờ còn dắt thêm người về, mang người về cũng được, nhưng con trai bà lại không cho hỏi thăm gì hết về con dâu, không cho hỏi cũng được, tại sao cả hai đứa nó đều không kiên nhẫn nghe bà nói, cướp đoạt luôn quyền lợi để bà nói đôi ba câu cơ chứ!
Cho nên bà hai rất tức giận, đã nhiều lần ngầm biểu thị bất mãn với con dâu nhưng đều bị con trai lờ tít không để ý tới, vào bữa tối ngay ở trước mặt cả nhà phẩy tay áo bỏ đi rồi.
Lăng Kha đau đầu thở dài, nhìn Lăng Huyền Uyên nói: “Đi dỗ mẹ về.”
Lăng Huyền Uyên bình tĩnh gắp rau cho Bối Cẩn Du, “Huyền Thư nói dễ hơn con.”
Tay Lăng Huyền Thư run lên, “Đệ…”
Lăng Kha tán đồng nói: “Nhị ca con nói đúng.”
Lăng Huyền Thư: “…”
“Tam Thiếu gia, ” Đúng lúc này Lăng Tiểu Lâm từ bên ngoài đi vào, “Thành Tây Vạn lão gia vừa mang đến một lô vải lớn, vừa dẫn người đến trải vải, nói lô vải này khác với mọi lần, có vấn đề, hắn yêu cầu trả hàng đền tiền.”
Lăng Huyền Thư đặt đũa xuống, “Tại sao lại như vậy?”
Lăng Tiểu Lâm nói: “Lô hàng này là mới thu lại từ Tàng Long Ngọa Hổ Than, có phải không hợp tâm ý Vạn lão gia?”
Lăng Huyền Thư đứng lên nói: “Ngươi đi theo ta nhìn thử.”
Yến Thanh Tiêu đi theo, “Không thể ăn xong rồi đi?”
“Chuyện buôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-viec-tai-sao-lang-gia-tuyet-tu/3182846/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.