Nghe được giọng nói quen thuộc, Ngô Nghị cơ hồ có chút bất ngờ.
Không chờ y tiếp tục phân tâm, một thanh dao găm bạc đã kề lên cổ.
Giọng Tiêu Cẩu Nhi run như cái sàng: "Ngô tiên sinh, ta cũng không muốn giết ngươi, thế nhưng cái mạng này của Tiêu Cẩu Nhi ta là Đại đương gia nhặt được, ta không thể phụ lòng nàng..."
Chưa dứt lời, lưỡi kiếm treo trên đỉnh đầu bỗng xoay một cái, để lộ một lỗ thủng to trên sàn thuyền.
Ánh ban mai trong nháy mắt xua đi bầu không khí ngưng trọng, soi sáng thần sắc trên mặt mọi người.
Chờ bọn họ híp mắt thích ứng được với ánh sáng liền thấy một nhóm người mặc áo giáp quân Đường cầm binh khí, bước nhanh xuống đáy thuyền.
Dẫn đầu là một thiếu niên mười bốn, mười lăm tuổi, so với Cẩu Nhi chỉ lớn hơn mấy tháng nhưng nhìn qua lại kiên cường oai hùng hơn nhiều lắm.
Tầm mắt thâm thúy mà sắc bén như tiểu đao, chém lên bầu không khí ngưng trệ.
Tiểu binh Tiêu gia dường như bị ai đó giữ chân, không tự chủ được mà buông binh giới trong tay dưới áp lực của vị tiểu tướng trẻ tuổi trước mắt này.
Thắng bại đã định.
Không còn chỗ trốn.
Lý Cảnh nhìn quanh một vòng, nhanh chóng phát hiện ra Tiêu Cẩu Nhi đang run lẩy bẩy ở góc cùng Ngô Nghị trong tay nó.
Mi tâm hắn hơi động, lưu lo lắng lại trong lòng, trên mặt vẫn thong dong như cũ: "Tam đương gia của các ngươi đã bỏ mình, Đại đương gia cũng bị bắt giữ, chuyện đến nước này, ngươi còn muốn chống cự sao?"(*)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586149/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.