Thẩm Hàn Sơn không khỏi chấn động, chợt hiểu ý tứ trong lời y.
Án chết yểu của An Định công chúa lúc trước tuy đã đổ lên Vương hoàng hậu nhưng cũng từ đây mà tạo nên ác danh bóp chết thân nữ của người nọ. Bây giờ chuyện xưa tái diễn, nếu như Lý Hoằng chết trước mặt nàng, chỉ sợ lại mang thêm một tội giết hại trưởng tử.
"Đến lúc này, ngươi còn muốn nghĩ cho nàng sao?" Lý Hiền hận đến hai mắt vằn đỏ, "Lúc đó rõ ràng..."
Hắn còn chưa mở miệng đã bị ánh nhìn lạnh lẽo của Ngô Nghị ngăn lại, cũng hối hận vì bản thân lỡ lời, tự trách nói: "Đều là ta không phải, ta không nên gây xung đột cùng mẫu hậu vào lúc này, khiến ngươi bị kích thích phát bệnh."
"Không phải lỗi của ngươi... Khụ..." Lý Hoằng tựa cá trên bờ, kịch liệt giãy giụa hai lần liền bị rút đi chút ít khí lực cuối cùng, cả thân vô lực vùi trong chăn gấm, môi khẽ mở, cố gắng hô hấp.
"Nhanh, mau dùng nguyệt hoa hoàn." Lý Hiền lắc vai Thẩm Hàn Sơn, nghiến răng, "Mau cứu y đi chứ! Nếu ngươi không làm được, mau triệu những thái y khác đến đây, truyền Trịnh tiến sĩ đến!"
Người hầu đáp một tiếng đã bị Thẩm Hàn Sơn đưa tay ngăn cản, bàn tay đang bắt mạch cho Lý Hoằng chậm rãi thả ra, nhẹ lắc đầu: "Nguyệt hoa hoàn chỉ có thể kéo dài tuổi thọ, không thể cứu gấp."
Hắn không cho gọi những thái y khác, rõ ràng là đang muốn nói cho Lý Hiền hay, đừng nói Thái y thừa Trịnh Quân, giờ khắc này ngay cả Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586119/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.