Ngô Nghị vốn có ý muốn bái phỏng Trương Khởi Nhân, hỏi dò lão nhân gia xem ông có nhận được thư của Lý Tố Tiết không.
Trong hai năm qua, không chỉ không nhận được thư của Lý Tố Tiết, ngay cả thư y gửi cũng như đá ném biển, một bọt nước cũng không nhìn thấy.
Điều then chốt trong đó, y nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Trương tiến sĩ là có thể chỉ điểm một hai.
Vốn là năm ngoái, khi lần đầu gặp Lý Cảnh ở đây, y đã chuẩn bị đến Trương phủ bái kiến, không ngờ thánh thượng đột ngột phát bệnh đầu phong, việc này liền bị trì hoãn.
Sau đó có việc quấn thân ở Mi châu, lại về Trường An, y vẫn chưa tìm được thời cơ thích hợp để mở miệng hỏi.
Việc học nặng nề cùng công việc bận rộn trong thái y thự đã khiến y đáp ứng không xuể, mãi đến tận khi kỳ thi chung khiến người thở không nổi cuối cùng kết thúc mới coi như có được mười mấy ngày nghỉ.
Với những kỳ nghỉ ngắn thế này, học sinh nhà ở nơi khác thường không được về quê, nhưng nếu ra ngoài đi chơi một chút thì được. Nghiêm Minh vốn lại muốn mời Ngô Nghị đến quý phủ nhưng lại bị y uyển chuyển cười từ chối___ trước kia có một thân một mình, đi đến đâu cũng có thể ăn nhờ ở đậu, bây giờ dẫn theo một tiểu tùy tùng, đương nhiên cũng không thể không biết xấu hổ mà đến ở quý phủ của người ta.
Từ án Dương thị, Võ hậu liền cấm Thái Bình qua lại cùng Lý Cảnh, không cho Lý Cảnh vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586105/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.