Vương mụ cũng không biết tình hình bên trong, trong lòng nóng như lửa đốt nhưng khi đối mặt với Trịnh Quân vẫn giấu diếm vẻ bối rối.
"Còn có thể như thế nào được, nhịp thở ngày càng nặng. Trương thái y đã tới trước, đang ở bên trong quan sát."
Bà vừa nói, vừa hô to sai hầu gái bưng trà tới: "Cũng khó cho lão nhân gia hắn, vừa phải lo liệu bên thái tử, bận bịu không ngơi tay; lại cũng phải coi chừng điện hạ của chúng ta, một khắc cũng không rảnh."
Đến cùng Trịnh Quân, ngoài Trần Kế Văn còn có mấy vị bác sĩ ngoại khoa danh tiếng hiển hách cùng châm sư, trong thái y thự đều là những vị có tay nghề tốt nhất.
Trương Khởi Nhân tiền trảm hậu tấu, cũng không biết tìm ra phương pháp ngàn vàng nào, ngoại trừ bị người nẫng tay mà có chút khó chịu, mấy vị này càng cảm thấy hứng thú với tình hình sau bức mành hơn.
Trịnh Quân suy ngẫm chốc lát, đang muốn lên tiếng liền thấy mành được vén lên, Trương Khởi Nhân thong thả bước ra, theo sau còn có một tiểu học sinh mười bốn, mười lăm tuổi.
"Học sinh kiến qua Trịnh công."
Trịnh Quân đặt chén trà lên mặt bàn, hừ lạnh: "Ngươi bây giờ cũng biết ra gặp lão phu rồi."
Trương Khởi Nhân cũng không dám chống đối lại vị trước mặt, hiếm thấy mà lộ vẻ kính cẩn nghe lời: "Học sinh vượt qua quy củ, mong lão sư thứ tội."
Trịnh Quân mắt lạnh nhìn qua, thấy trên mặt ông nhuốm màu mệt mỏi, mắt thâm quầng, rõ ràng cực kỳ mệt nhọc.
Ông cũng hiểu, biết Trương Khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586079/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.