Khi hai chữ "Ngô Nghị" truyền đến tai, Ngô Tích chỉ cảm thấy danh tự này rõ ràng có phần quen thuộc, lại không thể hình dung được bóng người trong đầu.
Ngô Hủ ở ngoài cửa ho nhẹ một tiếng: "Ồn ào cái gì, lão gia đang hỏi ta chuyện bài tập đây."
Giang thị đứng ngoài liếc mắt ra hiệu, Ngô Cửu nhanh chóng theo thị lui ra sân.
Khúc nhạc dạo này như viên đá nhỏ ném vào nước sâu, không nổi lên một điểm bọt nước.
Ngô Tích rất nhanh đã để việc này ra sau đầu.
"Trương tiến sĩ(*) lần này đích thân đến Viên Châu, thứ nhất là vì chọn lựa nhân tài, thứ hai, tổ phụ con khi còn sống đi cùng một dường với người nọ, đây cũng coi như có chút ý tứ an ủi linh đường, mà thứ ba..." Ông ta dừng một chút, nhìn về phía song cửa sổ đỏ thẫm.
Sắc trời mờ mịt dường như có chút mưa bụi, nhuộm đen thêm mảnh hắc ngói.
Ngô Hủ lập tức đi tới đóng cửa số, ghé tai lại nghe.
Ngô Tích nhỏ giọng chậm rãi nói: "Trương Khởi Nhân hầu hạ trong Đông cung đã lâu, không dễ dàng lại rời Trường An, con nói, ở Viên Châu này của chúng ta, còn có gì đáng để cho lão nhân gia người ta quan tâm?"
Ngô Hủ ngầm hiểu: "Ý phụ thân, Trương tiến sĩ là vì Bà Dương quận vương Lý Tố Tiết mà tới?" (**)
Ngô Tích: "Mẹ đẻ Tiêu Thục phi của Quân Vương gia có quá khứ không tốt với Võ hậu, năm đầu bị phong đến đây, bệ hạ cũng đã hạ lệnh, không triệu hội người nọ vào triều yết kiến, tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-trieu-duong-hanh-nghe-y/586057/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.