Bầu không khí bên trong xe bỗng chốc trở nên ngột ngạt.
Ôn Trì Chi ném tấm thẻ lên trên chiếc hộp đựng đồ, tiếng va chạm không nặng cũng không nhẹ. Ôn Trì Chi nhếch khóe miệng, sau đó cầm lấy chiếc bật lửa cùng bao thuốc.
Bên ngoài xe, dưới ánh đèn đường vàng nhạt nhòa là mấy cô gái túm tụm lại với nhau vừa đi vừa cười nói, giọng nói thanh thoát, đem lại cho người ta thứ cảm giác phấn chấn. Còn bầu không khí bên trong xe như ngưng đọng lại, khó thở vô cùng.
Ôn Trì Chi hạ cửa sổ xe xuống, anh rít hơi thuốc rồi gạt tàn thuốc ra phía bên ngoài cửa sổ, rồi lại quay đầu nhìn Chung Dạng, nét mặt vẫn luôn chứa đậm ý cười, anh nói: "Dạng Dạng, như thế này thật sự rất vô nghĩa."
Chung Dạng cũng cảm thấy vô nghĩa, đúng là quá vô nghĩa.
Chung Dạng giơ tay lên vén những lọn tóc đang rơi lõa xõa ra phía sau tai, lúc cô ngước mắt lên thì đã đổi một khuôn mặt tươi cười, sau đó vươn tay cầm lấy tấm thẻ cách đó không xa, rồi lại rướn người về phía Ôn Trì Chi đặt xuống bên má anh một nụ hôn phớt, khẽ nói một tiếng ''cảm ơn'', giây tiếp theo Chung Dạng mở cửa xe rồi trực tiếp bước xuống.
Ôn Trì Chi dựa người ra sau ghế, tư thế nhàn nhã, không hề nói lời nào cứ vậy nhìn Chung Dạng mở cửa xe rồi đi xuống, cô đi thẳng qua trước xe, khóe môi anh cong lên tạo thành nụ cười. Có lẽ trong số những cô gái đã từng theo anh trước đây, cô là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-tre/1146780/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.